*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người phụ nữ này, từ lúc bước vào đại sảnh, trêи người lộ ra vẻ lạnh lùng khiến cho mọi người trong đại sảnh đều cảm giác rùng mình.
Đặc biệt là khuôn mặt và biểu cảm của người phụ nữ này, từ trong ra ngoài tỏa ra sự kiêu ngạo và coi thường, giống như tất cả mọi người ở đây, không một ai có thể khiến cô ta ngước nhìn.
Trần Bình liếc mắt, ánh mắt đột nhiên nhìn vào người phụ nữ này, lông mày không khỏi nhíu lại.
Anh nhìn người rất chuẩn, người phụ nữ này hẳn là người có địa vị.
Ngược lại trong nháy mắt Trịnh Thái nhìn thấy người phụ nữ này, ánh mắt của anh ta trở nên kinh ngạc, không khỏi ngạc nhiên.
Có lẽ người khác không biết cô ta, nhưng Trịnh Thái đã làm đại ca ở Thượng Giang lâu như vậy, vì thế từ cái nhìn đầu tiên anh ta đã nhận ra.
Cô ta tên là Hồng Vân Tịch, con gái lớn của ngoại đường nhà họ Hồng, cũng là chị gái của Hồng Phong.
Người phụ nữ này, tên tuổi thật sự rất lớn.
Cũng là một người lạnh nhạt vô tình thủ đoạn tàn nhẫn.
Không ngờ cô ta cũng đến đây.
Trong lòng Trịnh Thái không khỏi hoảng hốt.
Cậu Trần đây là muốn cùng nhà họ Hồng không chết không ngừng.
“Trịnh Thái, cho tôi chút thể diện, thả em trai của tôi, thế nào?”
Hồng Vân Tịch đi đến trước mặt Hồng Phong, lạnh lùng nhìn lướt quá Hồng Phong trêи mặt đất đang sợ tới mức dưới ʍôиɠ có nước tiểu, nhướng mày lên cười nhạt với Trịnh Thái.
Giọng điệu và vẻ mặt của cô ta lờ mờ lộ ra ý nghĩa của sự ra lệnh.
Dáng vẻ kiêu ngạo của Trịnh Thái lập tức trở nên nhỏ bé.
Không còn cách nào, anh ta không thể đấu lại nhà họ Hồng.
Không phải Hồng Vân Tịch lợi hại đến mức nào, mà điều quan trọng là sau lưng cô ta có gia chủ nhà họ Hồng và chồng
sắp cưới của cô ta.
Chồng sắp cưới của Hồng Vân Tịch, chính là ông trùm xí nghiệp trong nước.
——————-