*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khí thế bây giờ của Trịnh Thái vô cùng bá đạo.
Câu nói này thực sự khiến trái tim Hồng Vân Tịch run lên.
Trịnh Thái lại dám công khai đối đầu với nhà họ Hồng? Anh ta điên rồi sao? “Trịnh Thái? Anh điên rồi à? Anh biết lời vừa nãy đó của anh có ý nghĩa như thế nào không? Thượng Giang anh muốn khai chiến với nhà họ Hồng? Anh biết sau lưng nhà họ Hồng là Hồng Môn không? Cân nặng của anh lớn bao nhiêu mà dám đấu với nhà họ Hồng?”
Hồng Vân Tịch rất tức giận.
Bản thân làm con gái đầu của nhà họ Hồng, hơn nữa là vợ chưa cưới của La Túc nhà họ La, vậy mà còn có người dám không nể mặt mình.
Đáng ghét! Nhưng mà… Trịnh Thái vẫn là câu nói đó, vô cùng kiên cường nói: “Cô Hồng, xin lỗi, mặc kệ nhà họ Hồng của cô có bối cảnh và thực lực thâm sâu cỡ nào, bây giờ ở trêи khu vực của Thượng Giang thì sẽ do Trịnh Thái tôi định đoạt.”
“Hơn nữa, ngài Trần không gật đầu, ai dám rời khỏi nơi này, ông đây là người đầu tiên phế tên đó.”
Trịnh Thái gần như gào lên, giọng nói vang dội mà khí thế oai phong! Chấn động tới mức toàn bộ người trong đại sảnh đều im lặng trong chớp mắt.
Hồng Vân Tịch nổi giận, lần đầu tiên cảm nhận được bản thân lại bị người ta xem thường.
Là bởi vì người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này sao? “Ngài Trần, tôi lại cảnh cáo anh lần cuối.
Nhanh chóng bảo bọn họ rút hết, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí.”
Hồng Vân Tịch nghiến răng nghiến lợi quát lên với Trần Bình.
Khóe miệng Trần Bình khẽ cong, lằng lặng nhìn Hồng Vân Tịch trước mắt, dáng vẻ nổi giận kia thật sự thú vị.
“Cô Hồng, có lẽ cô quá đề cao bản thân.
Trong mắt tôi, nhà họ Hồng cô chẳng qua cũng chỉ như thế.”
Cái gì? Anh lại dám ăn nói ngông cuồng như vậy.
Ánh mắt Hồng Vân Tịch lạnh lẽo, mặt đầy sự chết chóc, quát lên: “Nếu anh muốn chết thì tôi sẽ tác thành cho anh.”
Hồng Vân Tịch nói xong trực tiếp hét to: “Đi vào hết cho tôi.”
Ẩm ầm ầm.
Tiếng rắc rắc của giày da dày đặc giẫm trêи sàn vô cùng đáng sợ.
Chỉ trong khoảnh khắc, ngoài cửa đã xông tới từng nhóm một con
cháu nhà họ Hồng thân mặc võ phục màu đen, bên hông buộc thắt lưng màu đỏ.
Trêи người những người này để lộ ra đẳng cấp khí thế khác hoàn toàn với những người Hồng Phong mang tới kia.
Bá đạo! Đây mới là con cháu tỉnh anh của nhà họ Hồng chân chính.
——————-