*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Nhi cũng nhìn sang đó đầy vẻ nghi ngờ, đúng thật là rất quen.
“Ai, sao lại thấy giống cái tên biến thái vừa nãy sàm sỡ chị nhỉ?”
Cô gái mặc váy liên màu hồng kia chớp đôi mắt to đánh phấn mắt lấp lánh, che cái miệng nhỏ nhắn, nói với vẻ kinh ngạc.
Nghe vậy.
Tử Nhi rất nghiêm túc mà nhìn mấy cái, sau đó cười trêu chọc nói: “Sao có thể như vậy được? Tên biến thái chết tiệt đó có thể là khách quý khiến cả Tiêu Khắc Hàm cũng phải đích thân tiếp đón được sao? Em cũng chẳng nghĩ xem, loại rác rưởi như tên đó sớm đã bị đuổi ra rồi, chỉ là bóng lưng nhìn hơi giống thôi.”
Tử Nhi sẽ không tin cái tên biến thái đáng chết kia là khách quý gì đó đâu.
Thật sự là trò cười quốc tế mà! “Hi hi, chị Tử Nhi à, lỡ đâu phải thì chị làm thế nào? Chị vẫn luôn mơ mộng được gả cho nhà giàu có, lân này đắc tội cậu chủ lớn của nhà giàu rồi, có phải chị muốn hiến thân cầu xin tha thứ rôi không?”
Cô gái mặc váy liên màu hông nhéo vòng eo nhỏ của Tử Nhi một cái, cố ý trêu chọc.
Tử Nhi quay mặt sang, hờn dỗi mà liếc cô ta một cái, sau đó bắt đầu đùa giỡn cùng cô ta, nói: “Em còn nói bậy nữa.
Nếu tên đó thật sự là cậu ấm nhà giàu gì đó, chị sẽ móc hai con mắt chị ra rồi rời khỏi giới giải trí luôn!”
Tử Nhi thề thốt, trong lúc nói còn liếc về phía cửa bên.
Trong lòng vô cùng trông ngóng.
Kia là cậu chủ nhà giàu cỡ nào vậy chứ? Ngay cả tổng giám đốc Tiêu Khắc Hàm cũng phải đích thân tiếp đón.
Nếu cô ta có thể lọt vào mắt xanh của cậu chủ lớn như vậy thì đời này cũng không cần phải sầu lo nữa rồi.
“Chị Tử Nhi, mơ tưởng rồi đấy hả?”
Cô gái váy hồng lại cười hi hi mà nói, vô cùng tinh nghịch.
“Đánh chết em bây giờ, còn nói bậy nữa xeml Tử Nhi hừ mấy tiếng hờn dỗi, sau đó hai người liền bắt đầu đùa giỡn với nhau.
Thật sự là một cảnh tượng đẹp đẽ, nháy mắt đã khiến rất nhiều phóng viên và người làm truyên thông điên cuồng quay chụp.
Quả thật là tràn đầy sức sống mài! Bên này, một đám người tràn tới đã bị bảo vệ ở cửa ngăn lại: “Thật ngại quá, hội trường tư nhân không thể vào được.”
Những người bị kẹt lại ở cửa lúc này đều là nhân vật có máu mặt ở trong nước, thậm chí là ngoài nước luôn.
Nhưng
trước cánh cửa này, bọn họ cũng đều ngoan ngoãn lắc đầu quay về.
Không thấy trêи cửa viết là hội trường tư nhân của trang viên Bạch Mã sao? Nơi này chỉ có khách quý thuộc hàng cao cấp nhất mới có thể vào ở được, là một kiểu khách sạn loại hình nhỏ mà trang viên Bạch Mã đặc biệt mở riêng ra.
Ở chỗ này, không có lệnh của chủ tịch Lý ở khách sạn trang viên Bạch Mã, hoặc không được tổng giám đốc Tiêu Khắc Hàm đích thân mời tới thì không ai có thể bước vào nửa bước! Tử Nhi và thành viên của hai nhóm nhạc nữ đứng ở một bên, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng càng thêm chấn động! “Lợi hại quá rồi đó! Phải có thân phận cỡ nào mới có thể vào được chứ? Ngay cả những
——————-