Người Thừa Kế Hào Môn

Thật là quen mắt


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong một lúc, Triệu Hướng Vinh và hai anh bảo vệ sợ hãi không nói nên lời, nhìn Trần Bình đầy nghi ngờ và kinh ngạc.

Sao có thể như thế được? Cái bộ dạng tâm thường như người trêи núi xuống này, sao có thể là khách VIP được? Ngay cả những vị khách bên trong ai cũng được đưa đến bằng những chiếc xe hơi sang trọng, thậm chí mấy cậu ấm nhà giàu cũng đích thân lái xe tới.

Anh ấy là khách VIP, nói thế nào ít nhất cũng phải được một chiếc Rolls-Royce đưa đến chứ? “Chủ tịch, có phải anh đã hiểu lầm cái gì không? Thằng nhóc này làm sao có thể là khách VIP được? Anh nhìn cậu ta toàn thân trêи dưới đi, có chỗ nào giống một khách VỊP đâu, chỉ là một tên đầu ƈôи ȶɦịt nghèo nát.”

Triệu Hướng Vinh hoàn toàn không tin vào cảnh tượng trước mắt.

Hai nhân viên bảo vệ còn lại cũng vội vàng phụ hoạ theo: “Đúng đó! Sao anh ta có thể là khách VIP được chứ? Vừa nãy, tên này bị đuổi ra ngoài vì giở trò đồi bại với nhóm Những cô gái bốc lửa nữa kìa.

Có rất nhiều người tại hiện trường có thể làm chứng.”

Triệu Hướng Vinh nghe vậy lập tức trừng mắt nhìn nhân viên bảo vệ mập mạp, quát lên: “Sao cậu không nói sớm!”

Theo đó, anh ta quay đầu lại, vẻ mặt tươi cười nhìn chủ tịch Tiêu Khắc Hàm, sau đó tức giận chỉ vào Trân Bình đang ung dung bình thản mà hét lên: “Chủ tịch, ngài nghe rõ rồi đấy, tên này là đồ lưu manh, nhất định không phải là khách VỊP trong đầu ngài nghĩ đâu, chắc chắn là mạo danh, tôi đây sẽ đuổi hắn ra ngoài!”

Nói vậy, Triệu Hướng Vinh định ra tay.

Trần Bình bất lực lắc đầu, nói một câu: “Ngu xuẩn.”

“Đệch mẹ! Con mẹ mày nói cái gì đấy? Một thằng nhóc lưu manh như mày mà cũng dám mắng tao? Hôm nay nếu không phải sự có mặt của chủ tịch Tiêu Khắc Hàm ở đây, tao nhất định sẽ đánh gãy tay mày!”

Triệu Hướng Vinh tức giận hét lên, trong mắt không
thể che giấu lửa giận.

Có điều..

Có một sự phẫn nộ nghiêm trọng đằng sau.

“Hỗn láo! Lẽ nào lỗ tai anh bị điếc sao? Tôi đã nói, ngài Trân đây chính là khách VỊP tối nay!”

Tiêu Khắc Hàm tức giận đến tột đỉnh.

Cái đám nhân viên bảo vệ này, rốt cuộc là bị cái gì vậy? Bản thân ông đã đứng ở đây rồi, bọn họ vẫn chưa chịu mở to mắt chó ra mà nhìn kỹ sao?Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắtNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 575: Thật là quen mắt ——————-

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện