*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần như ngay trong khoảnh khắc mà giọng nói của Trân Bình vừa dứt! Đạp đạp đạp! Ngay lập tức, ở lối vào của con phố, vài chiếc xe chống bạo động cải tiến màu đen lao ra Hàng chục người lính mặc quân phục tác chiến màu đen, đội mũ bê-rê màu xanh, mang những đôi giày chiến đấu màu đen, tất cả đều được trang bị vũ trang đã nhảy ra khỏi xe, nhanh chóng bao vây nơi này! Nhìn thấy cảnh ấy, tất cả mọi người đều chết lặng! Sát sìn sịt! Lốc cốc, lốc cốc! Tiếng giày chiến đấu dày đặc giẫm lên gạch lát sàn làm vang lên âm thanh ở phía sau đám đông! Mọi người ai cũng dòm ngó, đã nghĩ đến một cái cớ, hàng chục chiến sĩ trang bị vũ khí chỉnh tê xông vào, tất cả đều đội mũ cối và kính bảo hộ, mỗi người đều cầm khiên chống nổ cùng gậy chống bạo động, cứ như thế mà xông vào! “Bỏ vũ khí xuống! Ai phản kháng sẽ bị bắt!”
“Không được phản kháng! Tất cả ngồi xuống!”
“Tất cả ngồi xuống! Bỏ vũ khí xuống!”
Trong chốc lát, tất cả đám côn đồ ở dưới lầu đều bị những lính tác chiến vừa xông vào khống chế Không ai dám kháng cự cải! Ngô Đức Thắng, Ngô Hán và những người khác cũng nhanh chóng ôm đầu ngồi xuống.
Thẩm Văn Long hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng lại bị một lính tác chiến đá thẳng vào bụng, thế là ngã xuống ngay trước chân Trần Bình! Ai cũng sợ hãi không dám ra mặt! Những lính đặc chủng này đến từ đâu! Xem ra những người này đã được đào tạo rất bài bản!