*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời vừa nói xong thì Tào Anh như chết sững.
Bởi vì ông ta đã nghĩ tới một loại khả năng.
Nhưng mà, không thể nào! Nhưng mà, vào thời khắc này ba vạn quân phía sau lưng Tiêu Trung Quốc đột nhiên nghiêng người tạo ra một lối đi.
Sau đó từ trong đám đông liên nhìn thấy một bóng hình đầu đội trời chân đạp đất, ánh mắt lạnh lùng như dao cắt, toàn thân mang theo uy nghiêm và áp lực, người đó đang từng bước bước tới phía Tào Anh.
Bóng hình này giống như một chiến thần bất bại giữa trời và đất.
Chỉ là đơn giản bước đi như vậy thôi như đang đi du hành đi qua dòng nước bất diệt để tiến về phía trước.
Hàn Phong! Đã từng là Môn Đồ Vua của khu vực thứ sáu.
Được biết đến là Môn Đồ Vua có sức chiến đấu mạnh nhất trong các vương quyền tôn quý.
Đã từng dựa vào thực lực của một mình đánh bại khu vực thứ bảy, phá hủy nghiêm trọng bí mật tồn tại nơi Môn Hậu, và mở ra một địa phận an toàn cho khu vực thứ bảy.
Anh ta là vua trong các Môn Đồ Vual Đó là huyền thoại và sự bất bại trong mắt nhiều người! Mỗi bước chân của anh ta hạ xuống tựa như đều hòa vào quy luật của đất trời.
Mỗi bước chân này tựa như nhẫm đạp lên trêи trái tim của mọi người, nó như là âm thanh của mệnh lệnh khiến người khác nhịn không được muốn quỳ xuống bái lạy.
Đợi anh ta tới gân thì Năm Môn Đồ Vua ở sau lưng Tào Anh lúc này mới kịp phản ứng lại.
Hàn Phong đưa mắt nhìn Tiêu Trung Quốc rồi hơi gật đầu coi như là chào hỏi, sau đó anh ta nhăn mày nhìn sáu thanh kiếm vương quyên,
nhẹ giọng than một câu: “Thu hết lại đi.”
——————-