“Cô, đồ tiện nhân, là cô, nhất định là cô, là cô quyến rũ anh tôi không được, quay sang quyến rũ Tang? Cô có biết xấu hổ không?”
Phác Ân Tuệ rất bực bội, vô cùng bực bội.
Cô ta theo đuổi Tang rất lâu rồi, nhưng anh không hề nể mặt cô ta chút nào, đối với cô ta rất lạnh nhạt, nhưng hiện giờ lại ở ngay phòng khách nhà cô ta, cùng Cố Tĩnh Đình ôm ôm ấp ấp anh anh em em.
Với tính cách của Phác Ân Tuệ, cô ta làm sao có thể chịu được điều này.
Cô ta cho rằng, từ trước đến giờ, tính cách của Tang luôn lạnh nhạt, luôn duy trì khoảng cách nhất định với mọi người thì tuyệt đối không có khả năng đối xử tốt với Cố Tĩnh Đình.
Lý do duy nhất chính là Cố Tĩnh Đình hèn hạ quyến rũ Tang.
Người phụ nữ đáng chết này, có Phác Tương Vũ rồi còn chưa thoả mãn, thấy điều kiện của Tang tốt hơn liền bổ nhào tới.
Chắc chắn là như vậy, hừ, cô nhất định phải cho cô ta đẹp mặt.
Vì câu nói của Phác Ân Tuệ, đám người được Kim Lệ Châu dẫn tới xem kịch hay đều hướng ánh mắt về phía Cố Tĩnh Đình.
Ồ, cô gái này không phải vừa cùng cậu cả của nhà họ Phác đính hôn sao? Giờ lại có quan hệ với cậu hai nhà họ Phác? Còn người đàn ông trước mắt này nữa là sao? Tuy tạm thời chưa biết là ai, nhưng với khí thế này, dễ dàng thấy được người đàn ông này không phải người thường.
Cố Tĩnh Đình này cũng giỏi thật, muốn một chân đạp ba thuyền sao?
Khi nghe thấy hai chữ quyến rũ, sắc mặt của Cố Tĩnh Đình cũng thay đổi, ánh mắt sắc bén lạnh lùng không chút cố kị nhắm thẳng về phía Phác Ân Tuệ.
Ánh mắt sắc bén, lạnh như dao mang ý cảnh cáo bắn tới khiến Phác Ân Tuệ sợ hãi rụt cả cổ.
Kim Lệ Châu cũng cảm nhận được ánh mắt của Cố Tĩnh Đình.
Bà ta vội vàng đi lên phía trước, xem xét con trai mình.
Chưa xem còn đỡ, vừa nhìn thấy con trai mình, bà ta tức giận đến suýt ngã.
Trên trán, trên mặt của con trai bà ta toàn là máu.
Khoé miệng bầm tím, quần áo trên