Cố Học Vũ gật đầu: “Con đã phân tích rất rõ ràng.
Vậy có phải con nên nghĩ xem là người nào nhắm vào Kỳ Lân Đường không? Tiếp theo con định ứng phó thế nào?”
Cố Tĩnh Đình đặt hai tay trên mặt bàn, trong lòng đã có quyết định: “Trước tiên mời luật sư kiện mấy tên giám đốc, xóa bỏ hiềm nghi.
Tiếp theo tìm ra kẻ ở Dạ Mị đã dùng ma túy gài bẫy chúng ta.”
“Vậy nếu kẻ thả ma túy thật sự là người Dạ Mị?” Cố Học Vũ hơi nhướng mày, đôi mắt vẫn sâu thẳm.
“Không thể nào.” Cố Tĩnh Đình phủ nhận theo trực giác: “Dạ Mị tuyệt đối sẽ không có người như vậy.”
Cố Học Vũ yên lặng, bình tĩnh nhìn con gái, nhìn thẳng khiến Cố Tĩnh Đình không được tự nhiên, ông mới nhẹ nhàng nói: "Tĩnh Đình, khuyết điểm lớn nhất của con là quá kiêu ngạo.
Con phải hiểu một chuyện, trên thế giới này, không gì là không thể.
Là người đều sẽ có nhược điểm, chỉ cần có nhược điểm, thì sẽ bị người khác lợi dụng."
Sắc mặt Cố Tĩnh Đình khó coi, lời này ba nói ý là có người của cô đã bị mua chuộc.
Nhưng mà...!
“Con tin thủ hạ của con, chưa kể…”
“Tĩnh Đình.” Cố Học Vũ cắt ngang lời cô: “Suy nghĩ kĩ lời ba nói, cả việc giải quyết chuyện này thế nào.
Trước đó, đừng đưa ra bất cứ kết luận nào.” Cố Tĩnh Đình trầm mặc, Cố Học Vũ đứng lên, vỗ nhẹ vai cô: “Ba giao Kỳ Lân Đường cho con là tin vào năng lực của con.
Chỉ là ba mong con có thể hiểu, làm người không thể lúc nào cũng đứng trên đỉnh núi, đôi khi thất bại cũng là một cách rèn luyện.
Chuyện quan trọng nhất khi làm người là không được thua.” Thua? Bây giờ vừa mới bắt đầu, cô còn chưa buông tay.
Ý ba nói là gì? Cố Tĩnh Đình muốn nói gì đó, Cố Học Vũ lại ra ngoài: “Đi đi.
Ba không nhúng tay vào chuyện này, con càng dễ xử lý.
Giờ ba phải đi đón mẹ con đây.” “Ba.” Vẻ mặt Cố Tĩnh Đình có chút bất an, cuối cùng vẫn bước nhanh ra đứng trước mặt ba: “Con tin người con đã huấn luyện, tuyệt đối không thể có nội gián bên trong.
Con nhất định sẽ giải quyết chuyện này chu toàn.” Kể từ khi cô quyết định xây dựng Dạ Mị thành một dây chuyền, từ việc chọn địa điểm, khai trương, huấn luyện những người mới, hầu hết đều đã qua tay cô.
Cô tuyệt đối tin tưởng người mình đào tạo ra.
"Được rồi.
Ba đợi con." Con gái quá cố chấp, Cố Học Vũ không phải lần đầu biết.
Thôi, Kỳ Lân Đường cũng không chịu thua.
Ông cũng không để tâm mấy tên Dạ Mị.
Dù cuộc đời con gái quá mức suôn sẻ, cần chút bài học, nhưng dù sao cũng là hòn ngọc quý trên tay mình, để con gái chịu thiệt, Cố Học Vũ cũng không vui.
Thôi, để con gái xử lý chuyện này đi.
…
Cố Tĩnh