“Em thật sự không sao, anh ơi anh mau đi thôi” Tô Quỳnh Thy biết Tô Kiến Định vô cùng lo lắng cho mình nên cô mỉm cười cười đẩy anh ấy ra, rồi đứng một bên vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn có chút cứng ngắc của mình sau đó khẽ nói.
Mặc dù trong lòng vẫn còn nghi ngờ lời nói của Tô Quỳnh Thy, nhưng anh ấy không lại nói thêm gì nữa mà liếc nhìn cô đầy ẩn ý rồi xoay người rời khỏi.
Nhìn thấy bóng lưng dần rời xa của Tô Kiến Định, nụ cười trên khuôn mặt của cô từ từ biến mất, mãi cho đến khi cánh cửa được đóng lại, cô mới suy sụp ngồi xuống một đầu của ghế sô pha với hai mắt trống rỗng, nhìn ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ mà trái tim từng đợt đau nhói.
Không nghĩ tới chính mình chỉ mới trở về một khoảng thời gian ngắn ngủi, tất cả mọi chuyện lại đã bị phát hiện, vốn dĩ còn tưởng rằng có thể lại giấu diếm lâu hơn một chút.
Cô thân thờ dựa lên ghế, trong lòng rối bời không biết phải làm sao, chỉ muốn dẫn Hướng Minh rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng rõ ràng bây giờ không phải là cơ hội tốt, Tô Quỳnh Thy cuộn tròn người lại, hai tay ôm chặt lấy đôi chân của mình rồi bật khóc nức nở.
Tô Kiến Định đi xuống lầu với vẻ mặt u ám, anh ấy suy nghĩ một chút rồi vẫn nói với quản gia: “Từ nay về sau, nếu không có sự đồng ý của tôi thì không thể để cho bất kỳ ai bước chân vào biệt thự “Anh ấy nói xong mím môi rồi bước ra ngoài, bản thân cần phải nhanh chóng giải quyết tất cả mọi chuyện rồi sau đó dẫn Quỳnh Thy rời khỏi.
Hoắc Hải Phong quay trở lại Tập đoàn Sunrise, lúc này anh đang ngẩn người đứng trước cửa sổ, mới đầu khi Quỳnh Thy nói với mọi người rằng cô mất trí nhớ và đã kết hôn sinh con, anh đã nghĩ đến vô vàn khả năng nhưng lại chưa từng nghĩ tới hết thảy mọi chuyện đều là giả.
Nghĩ đến Quỳnh Thy và Hướng Minh, đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Hải Phong bỗng hiện lên sự yêu chiêu nồng đậm, anh nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, tâm trạng không khỏi trở nên vô cùng vui vẻ, anh còn có cơ hội mọi chuyện vẫn còn kịp.
“Chủ tịch Hoắc, Chủ tịch Tô đến rồi „ Lâm Tiến Quân bước vào cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, quả nhiên điều gì đến sẽ phải đến, muốn tránh cũng tránh không được.
Hoắc Hải Phong thở dài, xoay người đi tới sô pha sau đó ngồi xuống: “Mời anh ấy vào đây rồi pha hai tách ^” trà.
“Dạ vâng thưa Chủ tịch” Lâm Tiến Quân cúi gập người rồi đáp lại một tiếng với vẻ mặt bình thản, sau đó quay người bước ra ngoài.
Khi Tô Kiến Định bước vào, biểu cảm trên khuôn mặt của Hoắc Hải Phong cũng ngày càng trở nên nặng nề hơn, rồi đưa tay ra hiệu mời anh ấy ngôi xuống.
“Chủ tịch Hoắc có muốn giải thích một chút vê chuyện ngày hôm nay hay không” Vốn Tô Kiến Định không hề muốn để ý tới Hoắc Hải Phong tí nào nên vừa gặp đã trực tiếp nói thẳng.
“Quả thật chuyện ngày hôm nay là do tôi không đúng, nhưng Chủ tịch Tô, nếu như Hướng Minh đã là con của tôi vậy thì cũng nên để cho thằng bé quay lại nhận lại họ hàng tổ tiên chứ nhỉ, dù gì Hướng Minh cũng mang họ Hoắc” Anh đứng dậy rồi đi tới bên cạnh Tô Kiến Định với nụ cười trên gương mặt và giọng điệu đầy khách sáo.
“Nó tên là Tô Hướng Minh và là con cháu nhà họ Tô chúng tôi, có liên quan gì đến Hoắc Hải Phong cậu chứ?” Tô Kiến Định quay đầu lại nhìn về phía anh với ánh mắt sắc bén, vẻ mặt trở nên u ám, hai tay đưa ra sau lưng và khí thế bức người khiến người ta phải sợ hãi.
“Rốt cuộc Hướng Minh có phải là con trai của tôi hay không thì chắc hẳn anh là người rõ ràng nhất, chuyện năm đó quả thật là sai lầm của tôi, nhưng mà chẳng lẽ anh không suy xét một chút vê tương lai của Quỳnh Thy và Hướng Minh hay sao?” Anh đứng nguyên tại chỗ với vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt nhìn thẳng vào Tô Kiến Định, khí thế trên người cũng không hề thua kém anh ấy.
Tô Kiến Định khẽ cúi đầu, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng một người cậu như anh ấy lại không có cách nào thay thế được vị trí người bố của cậu bé, tuy đứa trẻ không nói ra nhưng Hướng Minh thật ra vẫn luôn mong muốn có bố.
“Tô Kiến Định, chẳng lẽ anh nhẫn tâm để cho Quỳnh Thy mãi chìm đắm, không thoát khỏi bóng ma quá khứ hay sao?” Nhìn thấy dáng vẻ này của anh ấy, hai mắt của Hoắc Hải Phong chợt sáng ngời, quả nhiên dù có nói nhiều đến đâu đi chăng nữa thì anh ấy chắc chắn sẽ tỉ mỉ cân nhắc vê những chuyện có liên quan đến hạnh phúc của Quỳnh Thy và Hướng Minh.
“Trong khoảng thời gian này tôi không muốn cậu lại xuất hiện bên cạnh Quỳnh Thy và Hướng Minh, tôi quả thật cũng mong muốn em gái mình có thể sống hạnh phúc, nhưng nếu như bản thân em ấy muốn có