Lúc cô ôm hai chân ngây ngốc tựa vào đầu giường, hai chùm đèn xe cực kỳ chói mắt đánh vào cửa sổ.
Ngay sau đó, dưới lầu truyền đến tiếng bánh xe lăn trên mặt đất, một chiếc Koenigsegg dừng ở cửa biệt thự.
Người vệ sĩ cầm ô mở cửa sau, một người đàn ông cao gần 1,9 mét từ từ bước xuống xe.
Hắn một tay kéo cà vạt trên cổ, một bên lạnh giọng dặn dò: "Đừng cho anh ta vào.”
Vệ sĩ trả lời "Vâng", sau khi đưa người đàn ông vào biệt thự, quay người đi về phía cổng sắt lớn ngoài hoa viên.
Thư Vãn đứng trước cửa sổ, theo tầm mắt của vệ sĩ xa xa nhìn thấy ngoài cửa sắt hình như có một người đàn ông.
Khoảng cách quá xa, mưa lại to, cô không thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông kia, cũng không quá để ý.
Thu hồi tầm mắt, cô chống người vịn tường đi xuống lầu.
Quý Tư Hàn đã mấy ngày không trở lại, cô muốn rời đi cũng không có cơ hội.
Đêm nay khó lắm hắn mới trở về, cô muốn bắt lấy cơ hội này.
Lúc cô đi xuống lầu, người đàn ông vừa cởi áo khoác ra đưa cho người giúp việc.
Thấy cô xuống lầu, sắc mặt âm trầm lãnh liệt của hắn trở nên càng khó coi.
Thư Vãn lại không phát hiện, vội vàng tiến lên chào đón: "Quý tổng…”
Cô muốn nói vài câu với hắn, nhưng hắn quay người đi vào phòng tắm mà không thèm để mắt đến cô.
Hắn như tát vào mặt Thư Vãn, sắc mặt cô không tốt lắm.
Quý Tư Hàn rốt cuộc có ý gì?
Để cô ở nhà, lại không để ý đến cô, còn bày ra sắc mặt không quan tâm cho cô thấy.
Coi cô là không khí sao?
Thư Vãn từ bỏ việc tìm hắn nói chuyện, nhưng nhìn thấy chú Chu đang theo sát bên cạnh mình, cô lại nhịn xuống.
Không được Quý Tư Hàn cho phép, chú Chu người hầu và tất cả vệ sĩ vẫn sẽ tiếp tục giám sát cô.
Cho dù cô muốn chạy trốn cũng không có cách.
Nghĩ tới đây, cô cắn chặt răng ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Cô đợi khoảng hơn một giờ, cánh cửa phòng tắm kia mới chậm rãi mở ra.
Thư Vãn vội vàng đứng dậy đi tới.
"Quý tổng, anh nói cho tôi nghỉ ngơi vài ngày sẽ đưa tôi trở về.
Giờ tôi cũng không khá hơn nhiều, anh có thể để tôi đi không?"
Người đàn ông vẫn không để ý đến cô, chỉ lạnh lùng quét mắt nhìn cô một cái, liền cất bước đi lên lầu hai.
Da mặt Thư Vãn rất mỏng, bị người ta ngó lơ như vậy.
Cô cũng không dám lại gần hắn, nhưng cô cũng không thể cứ ở nhà hắn mãi được?
“Quý tổng......”
“Quý tiên sinh......”
Thư Vãn vẫn cố lấy dũng khí đuổi theo bước chân hắn.
Không ngờ hắn bỗng nhiên dừng bước, cô còn chưa kịp phanh lại liền đụng vào lưng hắn.
Cú va