Tô Ngôn sửng sốt, anh ta đột nhiên hoàn hồn, cảm xúc say mê nơi đáy mắt nhanh chóng phai nhạt thay vào đó là sự chán ghét.
“Tôi không phải anh trai em!”
Anh ta đẩy A Lan ra lùi lại một bước, khi anh ta nhìn cô ấy lần nữa thì trong mắt đã tràn đầy sự căm hận dành cho A Lan.
“Anh trai cô là tên khốn kia, tôi và cô không có bất kỳ quan hệ gì!”
Đối diện với sự căm ghét ngập trời của anh ta, A Lan không có phản ứng gì giống như đã thành thói quen.
Sự bình tĩnh của A Lan khiến Tô Ngôn càng chán ghét hơn, anh ta tiến lên bắt lấy gương mặt sưng tấy của cô ấy, nghiến răng nghiến lợi nói: "A Lan, nếu cô muốn học tên khốn kia đi theo Quý Tư Hàn, vậy bắt đầu từ hôm nay, chúng ta hãy tiếp tục trò chơi khi còn bé..."
Nghe thấy anh ta muốn tiếp tục trò chơi khi còn bé, thân thể A Lan run rẩy nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ ngoan cố không chịu thua.
Tô Ngôn giơ tay lên tát một cái: "Cô mà còn dùng ánh mắt này nhìn tôi thì đừng trách tôi tìm người đến chạm vào cô!”
Sức lực của đàn ông mạnh hơn phụ nữ, khóe miệng A Lan trong nháy mắt chảy ra máu đỏ tươi.
Cô ấy nghiêng đầu ôm gò má sưng tấy của mình, vẫn không hé răng một tiếng.
Không phải A Lan không biết phản kháng, mà một khi cô ấy phản kháng thì nhất định sẽ đổi lấy trừng phạt còn đau khổ hơn so với lễ trưởng thành kia.
Cô ấy hơi cúi đầu nhìn mũi chân của mình, nói một cách thản nhiên: "Anh tìm người đến chạm vào tôi cũng không sao, tử c ung của tôi đã bị cắt bỏ..."
Tô Ngôn cảm thấy hít thở khó khăn, trong đầu xẹt qua một cảm xúc phức tạp, nhưng rất nhanh đã bị anh ta đè nén xuống.
"Cô đáng đời! Ai bảo cô mang thai tiện chủng của tên khốn kia lại không chịu phá!”
A Lan giật giật khóe miệng, cười chua xót: "Anh biết rõ thành tử c ung của tôi mỏng, phá thai sẽ mất mạng..."
Tô Ngôn lại cười lạnh một tiếng: "Chết không phải vừa khéo sao?!”
Lần thứ hai nghe được lời như vậy, A Lan không có phản ứng gì giống như đã nghe nó rất nhiều lần, đã trở nên tê liệt rồi.
Trong đầu không ngừng nhớ lại hình ảnh Tô Ngôn tự mình phẫu thuật phá thai cho cô ấy, phẫu thuật khâu rất qua loa.
Tuy đã bảo vệ được tính mạng của A Lan nhưng lại hại cô ấy nhiễm trùng, vì thế chỉ có thể cắt bỏ tử c ung để sống sót.
Sự trầm mặc của A Lan khiến Tô Ngôn không hiểu