Về phần sâu đến mức nào, A Lan không nói, Thư Vãn cũng không hỏi.
Hai người trầm mặc một chút, A Lan kéo ngăn kéo lấy ra mấy hộp thuốc mới đưa cho Thư Vãn: "Nhớ uống đúng giờ.”
Thư Vãn nói một tiếng cảm ơn, cầm lấy điện thoại di động muốn chuyển tiền cho A Lan: "Bác sĩ Chu, bao nhiêu tiền, tôi chuyển cho cô.”
A Lan lại khoát tay: "Không cần, chẳng qua chỉ là mấy hộp thuốc, không đáng bao nhiều, còn cô hình như đang rất thiếu tiền sao?”
Thư Vãn lắc đầu: "Tôi đã sắp chết rồi, còn thiếu tiền gì, chỉ là muốn để lại cho một người bạn nhiều tiền chút.”
A Lan gật đầu hiệu, sau đó giống như nhớ tới cái gì đó, cô ấy lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Thư Vãn.
"Đây là bác sĩ người Mỹ tim mạch nổi tiếng, Quý tổng mời anh ta tìm cho cô một trái tim phù hợp."
Thư Vãn nhận lấy tấm danh thiếp kia, trái tim không tự chủ được run lên làm cho cả người cô đau nhức.
Cô không nghĩ tới Quý Tư Hàn nói được làm được như vậy, thật sự đang tìm kiếm trái tim thích hợp cho cô.
"Lúc trước chắc là Quý tổng trực tiếp liên lạc với bác sĩ George, nhưng anh ta lại đột nhiên bảo tôi đi liên lạc với bác sĩ George, còn nói sau này không cần báo cáo chuyện của cô cho anh ta nữa, giữa hai người đã xảy ra mâu thuẫn gì sao?"
Sắc mặt Thư Vãn trắng bệch, Quý Tư Hàn đang tìm trái tim cho cô, mà lại lại nói với anh những lời tàn nhẫn như vậy, mạnh mẽ đẩy anh ra.
Cô có thể cảm nhận được mình đau đến mức không thể thở được, liều mạng cắn răng chịu đựng, mới không để lộ ra bất cứ điều gì không ổn trước mặt A Lan.
A Lan thấy cô trầm mặc, cho rằng cho không muốn nói nên cũng không hỏi tiếp, sau đó lại hỏi ý kiến của cô.
"Chủ yếu là tôi muốn hỏi cô có muốn tôi liên lạc với bác sĩ George hay không."
"Nếu liên lạc thì tôi phải gửi tình hình thời kỳ cuối của cô cho anh ta, như vậy anh ta mới có thể chính xác tìm được nguồn tim."
Thư Vãn ép bản thân lấy lại tinh thần, lắc đầu với A Lan.
"Không cần, tình huống hiện tại của tôi không chờ được, không cần lãng phí tài nguyên y tế