Sau khi gấu mẹ chắc chắn rằng mình sẽ không bị đuổi đi, cũng sẽ không bị tấn công, liền không kịp chờ đợi nữa, cắn xé lớp da cá voi.
Hai chú gấu con đứng đợi bên cạnh lại giống như Kiều Thất Tịch trước đó, giơ lên hai cặp móng vuốt nho nhỏ gào khóc đòi ăn.
Mà Kiều Thất Tịch so với chúng nó may mắn hơn nhiều, mỗi miếng thịt đều dành cho bản thân, dẫn đến ăn no say.
Hai anh em gấu con chỉ có thể tranh giành từng miếng thịt. Gấu mẹ đang tập trung ăn uống có vẻ như là mới lên chức làm mẹ, chỉ biết ăn một mình không màng sự đời.
Kiều Thất Tịch ngắm gia đình gấu ăn cơm một lát liền tiếp tục vận chuyển thịt cá voi, ây dà, mất một lúc còn chưa đi xem xem, cậu lo lắng có con gấu nào lẻm mất thịt của mình.
Cuối cùng thì không có con gấu bắc cực nào cuỗm thịt của cậu, chỉ có một con Guillemot[1] big gan nhìn chằm chằm, dáng vẻ lưu manh chờ đợi cơ hội ra tay.
Kiều Thất Tịch không cho nó có cơ hội thành công, dọn ra đợt thịt này liền ngồi xuống không đi.
Giang sơn bản thân tự gầy dựng, há lại chắp tay đưa cho một con chim.
Otis đứng đợi ở gần đó, đợi mãi không thấy nhóc gấu trở về, bất đắc dĩ đứng lên rướn cổ tìm kiếm, phát hiện nhóc gấu ở trên tảng đá đang đánh nhau với Guillemot. Nó quăng tất cả xuống, chạy đi giúp đỡ.
Guillemot nghe thấy tiếng rống của gấu bắc cực, lập tức hoảng hốt chạy trốn mất dạng.
Đoạn thời gian kế tiếp, nhóc gấu và gấu lớn cùng nằm chưng một chổ, bảo vệ giang sơn, à không, thịt sơn, bọn họ đã gầy dựng.
Đói ăn một miếng?
Không không không, trước hết không ăn tư lương, đói thì quay trở lại ăn đồ công cộng, cái này giữ lại lúc sau ăn.
Kiều Thất Tịch định nơi cái bụng[2] cả rồi, vui vẻ đến mức nằm mơ cũng thấy được một đống thịt cao như núi, ăn như thế nào cũng ăn không hết.
Đây là lần thứ n nằm mơ thấy được hình ảnh trong mộng rõ ràng như vậy, nhóc gấu đột nhiên tò mò, Otis có nằm mơ không?
Hình như có. Các nhà khoa học nói rằng động vật cũng sẽ nằm mơ.
Kiều Thất Tịch không khỏi nhìn sang Otis còn đang ngủ say, suy nghĩ chú gấu bắc cực hoang dại real này mỗi ngày đều đang nghĩ gì, lúc nằm mơ sẽ thấy gì?
Thế giới quan của nó, lại là như thế nào?
Bỏ qua ăn uống ngủ nghỉ, còn có những thú vui khác sao?
Khá là tò mò.
Cứ như vậy qua mấy ngày, khoảng chừng một tuần sau, tư lương của Kiều Thất Tịch càng ngày càng nhiều, thịt xác cá voi càng ăn càng ít.
Những chú gấu bắc cực khác men theo mùi vị đi đến nơi đây, đuổi kịp bữa ăn mĩ vị cuối cùng, lại cũng trải qua cảm giác trống rỗng sau khi ăn xong.
Không còn đồ ăn, bọn chúng tiếp tục bước lên con đường tìm kiếm lương thực, đi tìm sự may mắn không biết khi nào mới gặp kia.
Trong lúc đó cũng có gấu bắc cực theo dõi đống tư lương của Kiều Thất Tịch nhưng đều bị Otis đuổi chạy.
Otis chính là một đầu gấu ca đã từng ăn đạn suýt chết, đều không đem mấy tên gấu thường để vào mắt.
#Hình ảnh xác cá voi đã ăn sạch, nhóm gấu bắc cực ven biển chuẩn bị ai đi đường nấy#
Trong ảnh chụp, một cái xác cá voi to như vậy chỉ còn lại khung xương và đầu.
Mười mấy con gấu màu lông đậm nhạt không giống nhau lần lượt rời đi, mang chút cảm giác như một bữa tiệc đã đi đến hồi kết, khiến người cảm nhận vài phần cô đơn cùng nỗi buồn biệt ly.
Có một nàng gấu mẹ kiên nhẫn mang theo đàn con liếm sạch chút thịt vụn còn sót lại, tình cảnh như vậy làm người cảm thấy hơi phiền muộn.
Nơi dừng chân tiếp theo nên đi như thế nào đây?
Còn được gặp phải bữa tiệc lớn như thế này nữa không?
Đến tận sau cùng, ngay cả gấu mẹ cũng dẫn theo hai chú gấu con rời đi bãi biển. Nơi đây đã từng náo nhiệt, trong khoảnh khắc chỉ còn lại Kiều Thất Tịch và Otis.
Một người thích náo nhiệt như Kiều Thất Tịch bị ảnh hưởng từ buổi tan tiệc, có chút lấy làm tiếc. Nhưng thích một mình một gấu như Otis lại không hề bị ảnh hưởng, thậm chí còn yêu loại thanh tĩnh như vậy.
Nhóc gấu từ trên tảng đá nhìn xuống bãi biển hiu quạnh cùng với khung xương cá trơ trọi, nghĩ này cũng đủ để viết thành một bài ca lâm li bi đát.
Nhưng mà Kiều Thất Tịch cũng không phải là đại lão[3] có tế bào nghệ thuật trong người. Cậu nhìn thấy tình cảnh này cũng chỉ có thể ngâm nga một câu: "A, cơm hết rồi."
Cũng may phía sau cậu còn có một chồng thịt khô, đủ để hai người ở thêm mấy ngày rồi mới đi kiếm ăn.
So ra, Otis hiển nhiên không nghĩ đến những chuyện sâu xa như vậy. Sau khi xung quanh yên tĩnh lại, nó liền uốn éo thân thể nằm xuống tảng đá, một bên cọ xát phần thịt ngứa sau lưng, một bên phơi nắng mặt trời.
Thật một tên nhóc to xác đáng yêu không buồn không lo.
Ngoại trừ lăn trên đất, gấu bắc cực còn có một loại hành động rất phổ biến, đó chính là tìm một cái tảng đá nhô ra để mài mông.
Chậc! Thật xấu hổ!
Tất cả gấu đều hình thức như nhau, đây là một kiểu hoạt động không thể thiếu sau khi ăn no uống say.
Kiều Thất Tịch đôi khi sẽ nhìn thấy Otis mài mông. Cho dù là đẹp trai sáng ngời như Otis cũng không tránh khỏi vì cái động tác này mà nhiễm phải một tia thô bỉ.
Không còn cách nào, loại hành động này chính là quá dung tục!
Nếu Kiều Thất Tịch còn là người,