“ Sao anh lại ngủ ở đây? Chị Thiên Kỳ đâu rồi?”
Nghe cậu thanh niên nhắc đến tên Thiên Kỳ, anh thắc mắc: “ Cậu là ai mà biết Thiên Kỳ?”
Tử Kỳ nhếch mày, ánh mắt lạnh lùng cũng đủ hiểu cậu không có thiện cảm với người đàn ông trước mặt: “ Không phải là anh đang ghen đấy chứ? Xem ra mối quan hệ giữa cả hai không đơn thuần là bạn bè như chị đã nói”.
“ Tôi hỏi cậu là ai?”, Vĩ Thành tỏ thái độ ghen ra mặt.
“ Lý Tử Kỳ”.
Lúc này anh mới nhận ra: “ Thì ra là em trai của Thiên Kỳ...!Tôi muốn gặp cô ấy”.
“ Nếu anh nhấn chuông đã không có ai mở cửa, tức là chị ấy không có ở nhà...!Chị ấy ở đâu, anh phải là người biết rõ hơn tôi chứ?”
Tử Kỳ không muốn quan tâm nữa, lấy thẻ mở cửa vào nhà.
Trước khi vào còn nói với Vĩ Thành: “ Chị tôi là một người con gái tốt, mong anh đừng khiến chị ấy đau lòng.
Ngoại trừ tôi ra thì không ai được phép”.
Nói xong cậu lập tức đóng cửa, không một chút để tâm.
Sau đó anh suy nghĩ một lúc nhanh những nơi mà Thiên Kỳ hay đến và đi tìm.
....!
Trong một quán bar, nơi ánh sáng của đèn màu và âm thanh sôi động đang hoà vào nhau tạo thành một nơi vui chơi.
Thiên Kỳ đang ngồi ở quầy bar, cô gọi một ly cocktail trái cây.
Bartender dường như rất quen với cô, tò mò hỏi: “ Hôm nay đổi khẩu vị à? Còn bạn trai của em đâu rồi?”
Đứng trước hai câu hỏi nghe đơn giản mà lại rất khó trả lời, cô chỉ cười buồn đáp: “ Em và anh ấy chia tay rồi...!Cocktail em nghĩ nó cũng đáng để thử đấy ạ”.
“ Đừng suy nghĩ nhiều.
Em vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, không có anh này thì yêu anh khác.
Quan trọng là yêu lấy bản thân mình, đàn ông đều không tốt”.
Anh bartender khiến cô bật cười: “ Anh là đang tự dìm bản thân mình sao?”
Anh không nói gì mà chỉ cười nhếch ẩn ý và nhún vai.
Từ đằng xa có một người đàn ông tay cầm ly rượu đi đến, ngoại hình rất cuốn hút với chiếc áo phông đơn giản.
Anh nghiêng đầu một bên lên tiếng: “ Chào người đẹp!”.
Thiên Kỳ quay đầu qua, người đàn ông trước mặt có chút quen: “ Anh là...?”
“ Ngô Diệc Thần”, anh nói tên đầy đủ ra.
Thiên Kỳ mắt to tròn đầy bất ngờ, tay còn che miệng đang há hốc: “ Là anh, Ngô Diệc Thần, lớp 12A6”.
Anh nháy mắt nở một nụ cười rạng rỡ: “ Vinh hạnh quá, em nhớ ra anh rồi”.
“ Anh thay đổi quá!”, cô nhìn anh từ trên xuống mà cảm thán.
“ Đẹp trai hơn đúng không?”
Ngô Diệc Thần – anh từng học chung trường trung học với Thiên Kỳ và là tiền bối vì trên cô một lớp.
Năm xưa anh học giỏi nằm trong top nhưng vì