"Lam à, sau khi khai giảng không thể làm vậy nữa."
Trong phòng tắm có tiếng nước chảy róc rách, trên mặt gương phủ một lớp sương trắng.
Trong gương khóe mắt của Lâm Tam Thiên hồng hào ẩm ướt, môi cũng hơi sưng lên.
Lam tắt đi vòi nước, tiếng nước tắt hẳn, tiếng thở của nhau như được khuếch đại vô tận trong không gian phòng tắm đóng kín.
Lam cố ý đấy.
Lâm Tam Thiên nhìn y qua gương, trong ánh mắt chất chứa hờn dỗi và quyến rũ: "Cứ làm mãi chuyện này, không có kiềm chế gì hết."
Hai người nhìn nhau qua gương một hồi, bật cười cùng một lúc.
Lam đột nhiên đưa tay che mắt anh.
Lông mi Lâm Tam Thiên run rẩy, gãi đến lòng bàn tay Lam ngứa ngáy: "Sao vậy?"
"Không muốn cậu nhìn vào gương." Lam nói.
"...!Gương có vấn đề gì à?"
Giọng điệu của Lam có hơi nũng nịu: "Lỡ như lại xuất hiện một ảnh phản chiếu khác, thì chẳng phải tớ sẽ có thêm một tình định hả?"
Lâm Tam Thiên mỉm cười, nắm lấy bàn tay che mắt anh của Lam, hôn lên lòng bàn tay y.
"Thôi đừng, thêm một người nữa thì chịu không nổi." Anh tựa người vào Lam, nói bằng chất giọng khàn khàn: "Cậu dâm quá."
"Hừm." Lam trầm giọng: "Dâm với bản thân thì có sao đâu."
Tiếng nước róc rách lại vang lên.
Lâm Tam Thiên có dự cảm không tắm xong ngay được.
Anh không ngờ yêu đương với bản thân lại tốn nhiều nước tắm như vậy.
Còn đau họng.
Lâm Tam Thiên nằm trên giường, cổ họng gần như không thể phát ra nổi âm thanh.
Toàn thân thì rã rời.
Ga trải giường và gối toát ra mùi khô ráo của ánh nắng.
Lâm Tam Thiên rất thích vải bông được phơi nắng, anh úp mặt dụi vào chiếc gối mềm.
Lam nhìn mặt anh, vẻ mặt oán trách sao anh dụi nó mà không dụi y.
Lâm Tam Thiên thản nhiên nhìn y: "Không dụi cậu, dụi cậu xong lại phải đi tắm, tớ chịu không nổi nữa."
Lam: "Hì hì."
Y chủ động cọ tới, lười biếng sáp tới gần Tam Thiên.
Họ kề cạnh bên nhau, bắt đầu làm việc riêng của mình.
Lâm Tam Thiên nằm sấp tiếp tục viết đề tài của mình, Lam ở bên cạnh đột nhiên "A" một tiếng.
Lam nhìn màn hình điện thoại, nhếch khóe môi: "Sau buổi livestream tối qua, số người theo dõi tớ đột nhiên tăng gần 20.000."
Lâm Tam Thiên dừng công việc trong tay lại, mỉm cười: "Sắp hot rồi à?"
Lam còn chưa kịp nói, điện thoại của Lâm Tam Thiên đột nhiên rung lên.
Lúc này mới phát hiện mình bận ngủ không nhìn điện thoại, hiện tại có hơn mười tin nhắn chưa đọc.
Trong thời gian nghỉ hè, anh sẽ chặn tin nhắn nhóm, thường ngày sẽ có rất ít người tìm đến anh.
Mở khóa di động, hơn mười tin nhắn đều là Cố Lạc gửi tới ——
[Giáo sư Lâm! Anh chưa bị bắt cóc thì nháy mắt mấy cái!]
Cô còn gửi hơn chục sticker [nháy mắt].
Lâm Tam Thiên không hiểu ra sao, gửi một dấu chấm hỏi.
Chưa đầy nửa phút sau, Cố Lạc đã gửi tới [ảnh chụp màn hình livestream] x9.
Lâm Tam Thiên nhìn ảnh chụp màn hình, nở nụ cười.
Người trong ảnh đều là Lam.
Lâm Tam Thiên: [Em thấy nó ở đâu?]
Cố Lạc: [Chúc Chúc gửi cho em, mấy ảnh chụp màn hình này còn có tài khoản và link tài khoản này đều nhanh chóng lan truyền trong các nhóm sinh viên]
Ngay sau đó Cố Lạc gửi link của Khương Chúc cho Lâm Tam Thiên.
Nhấp vào link là livestream của Lam.
Lâm Tam Thiên: [Bọn họ thích không?]
Cố Lạc: [Gì cơ???]
Lâm Tam Thiên: [Trong mấy nhóm sinh viên, bọn họ có thích buổi livestream hôm qua không?]
Cố Lạc: [Giáo sư Lâm anh không sao chứ?!]
Con ngươi của cô run run.
Lâm Tam Thiên: [Anh không sao, chỉ muốn biết đánh giá của mọi người]
Cố Lạc rất phối hợp chia sẻ ảnh chụp màn hình.
Lâm Tam Thiên đọc đánh giá trong nhóm sinh viên, vẻ mặt khá nghiêm túc.
[Tôi cược một chiếc TV nhỏ, streamer này chắc chắn là giáo sư Lâm]
[Mấy cậu nói gì vậy? Streamer không phải là con gái à?]
[Streamer nhấn mạnh giới tính của mình là nam...]
[Choker cảnh báo! Thánh giả gái cảnh báo!]
[Giáo sư Lam a vẽ nốt ruồi lệ đẹp quá]
[Nhưng mà giáo sư Lâm đẹp hết xẩy còn Alpha nữa, tôi muốn thổi bay quần áo nữ của thầy ấy]
[Giáo sư Lâm yyds] (*)
(*) 永远滴神 (yǒngyuǎn dī shén) hoặc 永远的神 (yǒngyuǎn de shén) có nghĩa là mãi mãi là thần.
Viết tắt bính âm của cụm từ 永远单身 (yǒngyuǎn dānshēn), có nghĩa là độc thân mãi mãi.
[Quá mlem! Thầy là nhất!]
[Đậu má tôi có thể! Tôi xỉu rồi! Tôi muốn chọn môn của giáo sư Lâm]
Lâm Tam Thiên đọc xong suýt nữa bật cười thành tiếng.
Lam của anh quyến rũ thật.
Cố Lạc: [Vậy...!streamer này thực sự là anh hả?]
Lâm Tam Thiên: [Không phải anh]
Cố Lạc: [A, em đã nói không thể nào mà, sợ chết khiếp]
Lâm Tam Thiên: [Nhưng cảm ơn em đã thích, mong em sẽ chú ý nhiều hơn]
Cố Lạc: [??? Ủa anh? Anh biết streamer này hả?]
Lâm Tam Thiên: [Ừ, quen]
Cố Lạc: [Hở? Là họ hàng của anh à?]
Lâm Tam Thiên: [Không phải, là người yêu của anh]
Cố Lạc: [? X100]
Cô bắt đầu nghiêm túc tự hỏi liệu có phải giáo sư Lâm bị bệnh hay không.
Lam đang lướt tin nhắn bên cạnh, tặc lưỡi: "Tam Thiên, tớ phát hiện mình có rất nhiều tình địch."
Lâm Tam Thiên quay đầu: "Hả?"
"Cậu đọc những bình luận này xem." Lam chỉ cho anh đọc khu bình luận, vừa đọc thì: "Giáo sư Lâm là thầy à? Giáo sư Lâm em yêu thầy! Em muốn học lớp của giáo sư Lâm! Em muốn khăng khít với thầy!"
Lâm Tam Thiên: "..."
Lam bĩu môi: "Tớ nên đổi tên thành Lục thì đúng hơn."
Lâm Tam Thiên: "Đủ rồi."
Lam: "Nhưng nể tình bọn họ tặng quà cho tớ, tớ sẽ tha thứ cho bọn họ."
Lam vừa nói xong đột nhiên ngước mắt lên, bình tĩnh nhìn Tam Thiên.
Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, Lâm Tam Thiên liền biết mình lại xong rồi.
Ngọn lửa xanh nguy hiểm lại bùng cháy.
...
Vì hiểu lầm lần này, số lượng người theo dõi tài khoản của Lam tiếp tục tăng lên, số lượt nhấp vào video và livestream tăng vọt, tuần hoàn tích cực làm cho tần suất y xuất hiện trước công chúng nhiều hơn.
Chưa đầy một tuần, số lượng người theo dõi dễ dàng vượt quá 100.000.
Chẳng mấy chốc, người phụ trách của tổ chức MCN đã gửi tin nhắn riêng bàn về việc ký hợp đồng.
Sau khi đảo ngược các quy tắc, lời nguyền của Tà Thần đã được chuyển thành năng lượng tích cực, điều ước của Lâm Tam Thiên đã được thực hiện, Lam có một thân phận hợp pháp trong thế giới thực.
Vậy là Lam đã hoàn thành việc ký hợp đồng trở thành người nổi tiếng của tổ chức MCN.
Sau khi người phụ trách hỏi sở trường và sở thích của Lam, bảo Lam hãy suy nghĩ về phương hướng sáng tạo tài khoản trong tương lai.
"Tôi thấy cậu có rất nhiều năng khiếu, ví dụ như hội họa, nấu cơm, thủ công và trang điểm làm đẹp v.v..
những thứ này đều thuộc lĩnh vực khác nhau, nhắm vào nhóm người dùng mục tiêu cũng khác nhau, vậy nên chúng ta cần phải xác định phương hướng phát triển tương lai của cậu và tài khoản, mới có thể lập ra kế hoạch hoạt động có tính nhắm vào hơn."
Lam: "Có chuyên mục dành cho blogger tình yêu không?"
Người phụ trách không dám tin: "Cái gì? Ý anh là tương tác CP à?"
Lam lắc đầu: "Người yêu của tôi có sự nghiệp riêng, không có thời gian lập thêm một acc, cậu ấy cũng không có thói quen xuất hiện trước ống kính, nhưng tôi có thể livestream cuộc sống thường ngày của mình với cậu ấy, chẳng hạn như vẽ tranh cho cậu ấy, nấu cơm cho cậu ấy, làm nhẫn thủ công cho cậu ấy, nghiên cứu phong cách trang điểm mà cậu ấy thích, vậy thì tất cả năng khiếu đều có thể dùng, hạn chế sẽ ít hơn."
Người phụ trách im lặng hồi lâu rồi lo lắng nói: "Có thể, nhưng vẫn nên tập trung vào một phương hướng sáng tác, chúng tôi thực sự khá lo lắng cho các blogger về đề tài yêu đương..."
Thấy người phụ trách muốn nói lại thôi, Lam dứt khoát hỏi: "Anh có thể cho tôi biết anh đang lo lắng điều gì không?"
Ánh mắt người phụ trách phức tạp nhìn y: "Acc tình yêu rất dễ đổ bể