Không lâu sau đó, bà Dương mua đồ ăn dinh dưỡng đem đến để tẩm bổ cho Dương Nhạc.
Bà lụi hụi dưới bếp cùng với Lộ Khiết dọn thức ăn ra dĩa, khi nào Dương Nhạc thấy đói thì có thể ăn liền
Trên giường, Dương Nhạc khẽ chau mày. Tỉnh giấc sau giấc ngủ dài tới tận chiều hôm sau. Cô cảm thấy cơ thể rất nóng, chẳng khác gì cục than nung nóng nhiều ngày.
Cả người uể oải, lừ đừ mệt mỏi. Gượng sức chống hai tay xuống giường để ngồi dậy và đi rửa mặt cho tỉnh táo
Chậm rãi từng bước xuống dưới bếp, từ xa đã nghe thấy tiếng nói của hai người thân thuộc.
"Con thấy trong người thế nào rồi, có cần mẹ gọi bác sĩ đến kiểm tra không?"- Bà Dương thấy Dương Nhạc đi lại, bà liền hỏi han
Dương Nhạc lắc đầu, cô nhìn thấy Lộ Khiết ở đây nên mừng lắm. Nhìn nàng một cái rồi mới trả lời
"Con không sao"
"Không sao thì tốt. Mau lại đây ăn chút cháo rồi uống thuốc, con như vậy làm cả nhà sợ muốn chết"
Mặc dù bệnh chưa khỏi hẳn nhưng Dương Nhạc vẫn lao đầu vào công việc. Nhờ hồi sáng uống thuốc với ăn uống đầy đủ cho nên bây giờ sức khỏe tốt hơn
Lộ Khiết cũng ở lại đây và không về bên kia nữa, nàng thấy chơi nhiêu đó là đủ rồi. Ở mãi bên ấy cũng không phải cách tốt, lỡ như ông bà Dương đến đây đột xuất thì làm sao ăn nói đây
Là con dâu mà lại ở chơi nhà ba ruột cả tháng không chịu về, như vậy dễ bị đánh giá thấp
Nhìn đồng hồ trên bàn làm việc, đã hơn 10 giờ đêm, cơn buồn ngủ bắt đầu ập đến. Dương Nhạc ngã người ra sau ghế, vận động khớp tay cho thoải mái.
Sau đó đi xuống bếp pha cà phê như mọi ngày. Vì thiếu nó thì đêm nay làm việc không hiệu quả.
Lúc trở lên cùng với ly cà phê nóng trong tay, Dương Nhạc sựng lại khi thấy Lộ Khiết đứng chờ bên ngoài cửa phòng.
Cô không hiểu vì sao nàng còn thức và đứng đó nữa. Hay là có điều muốn trao đổi
"Em đứng đây làm gì sao không vào trong?"- Vẻ mặt Dương Nhạc hơi khó hiểu, cô ho vài cái rồi mới lên tiếng
Lộ Khiết lại như vậy nữa rồi, nàng không trả lời mà cứ đứng bất động như cây cột. Nàng thấy cửa phòng mở ra khá rộng, chỉ dám đứng ở ngoài mà dòm ngó vào trong
Bởi vì, lúc trước Dương Nhạc không cho phép bất kỳ ai tự ý vào phòng làm việc của cô. Nàng vẫn còn nhớ như in, thế nên chỉ đợi bên ngoài
Lại bơ câu hỏi của mình nữa rồi, Dương Nhạc nhướn mày đi vào trong trước. Cô cũng hiểu đôi chút về cách cư xử này của nàng
Đợi Dương Nhạc vào trước, Lộ Khiết mới lẽo đẽo theo sau. Tất cả những mớ giấy hỗn độn trên bàn thu hút sự chú ý của Lộ Khiết
Nàng muốn mắng Dương Nhạc một trận vì không lo cho sức khỏe mà còn cố làm việc. Cái kiểu này chắc định làm xuyên đêm luôn đây mà, có cả cà phê nữa
[Mẹ bảo tôi qua xem chị như thế nào? Có hạ sốt chưa]- Lộ Khiết đẩy cuốn sổ về phía Dương Nhạc
Không biết mẹ nào mà hơn 10 giờ đêm rồi mà chưa ngủ, người có tuổi sẽ không thức khuya đến bây giờ. Chỉ có thể là Lộ Khiết nói dối thôi, y như lần trước Dương Nhạc đã từng làm
"Chỉ vậy thôi hả? Tôi nhớ mẹ tôi đi ngủ sớm lắm mà, sao giờ còn thức để kêu em qua đây xem tôi thế nào nữa"- Dương Nhạc đa nghi hỏi thêm nhưng không có ý gì
Rồi xong, nói dối tệ quá. Chị ta sắp nhận ra rồi kia kìa. Hai tay Lộ Khiết bối rối đan chặt lấy nhau. Thấy hối hận vì đến tìm Dương Nhạc
"Tôi không sao, nói với mẹ là đừng mua đồ ăn cho tôi nữa. Em cũng quay về phòng đi, đừng thức khuya"
Thu hồi lại quyển sổ, xoay người chuẩn bị đi ra thì Lộ Khiết vô tình nhìn thấy một thứ gì đó quen mắt. Nàng nén lại mà nhìn kĩ hơn bức tranh được treo trên tường
Nàng bất ngờ nhận ra đây là bức tranh chính tay nàng vẻ và được treo ở lớp dạy học. Không thể nhầm lẫn vào đâu được, bức này chỉ có một không hai
Nhưng sao. . .nó lại có ở đây? Tại sao Dương Nhạc lại có nó?
Lục lại trí nhớ, cách đây không lâu, Đắc Thanh có kể với nàng về chuyện có một cô gái đến lớp học và muốn mua bằng được bức tranh này
Biết bức tranh đó bị bán đi, Lộ Khiết cảm thấy tiếc lắm nhưng vì cô ta làm khó dễ với Đắc Thanh nên nàng không nói gì.
Bây giờ lại có ở đây, vậy người mua nó chỉ có thể là Dương Nhạc. Nàng xoay người nhìn cô nhưng cô đang chăm chú vào công việc từ lâu
Thật sự chị ta mua nó chỉ để trang trí cho đẹp hay là có ý gì khác. Nhớ không lầm thì lần đó Dương Nhạc đứng rất lâu trước bức tranh này
Mọi chuyện liên kết lại làm Lộ