Bệnh kéo dài tới qua ngày hôm sau cho nên Lộ Khiết không thức dậy sớm như mọi khi. Gần 9 giờ sáng mới dậy, Lộ Khiết cảm thấy sức khỏe đã tốt hơn so với hôm qua
Mặc dù bệnh thì cũng phải tự nấu đồ ăn sáng rồi uống thuốc, trong nhà này, có định nghĩa tất cả phải tự làm
Phòng bếp. . .
Lộ Khiết thấy trên bàn có sẵn cháo dinh dưỡng, thuốc và một ly nước lọc. Nàng ngạc nhiên lắm, kế bên còn có tờ giấy ghi chú nhỏ
Lộ Khiết cầm lên và đọc thầm trong đầu
[Ăn hết cháo rồi uống thuốc]
Chỉ bấy nhiêu chữ thôi cũng khiến Lộ Khiết vui lòng, nàng mỉm cười hạnh phúc. Cảm giác được Dương Nhạc quan tâm lo lắng là cảm giác tuyệt vời nhất
Nhìn tô cháo trên bàn, Lộ Khiết lại cười ngây ngốc, nàng còn thấy khói bốc lên, chứng tỏ mới vừa nấu xong cách đây vài phút.
Nàng khẳng định là ăn xong tô cháo ngọt ngào này sẽ khỏi bệnh ngay tức khắc.
Lúc đi trở về phòng, Lộ Khiết thấy trên bàn ở phòng khách có một thùng giấy carton khá to. Nàng nhíu mày tỏ vẻ tò mò muốn biết, thế là nàng đi lại đó xem thử coi thứ gì bên trong
Nàng biết đây là đồ của Dương Nhạc và chắc chắn chị ta không cho phép nàng đụng vào. Nhưng mà thùng giấy ấy chỉ khép hờ lại thôi, có thể mở ra xem
Lộ Khiết đứng trước thùng giấy, đưa tay mở nó ra. Những thứ bên trong làm nàng bất ngờ, thùng này đựng toàn là cuốn sổ mới toanh. Nàng lấy ra vài cuốn bên trên để xem bên dưới có cái khác không
Nhưng không, tất cả gần 20 cuốn, có cả hai hộp bút bi đủ loại.
Lộ Khiết thấy khó hiểu vô cùng, Dương Nhạc mua mấy thứ này nhiều đến như vậy để làm gì nhỉ? Nghĩ tới một điểm đặc biệt, Lộ Khiết bắt đầu suy luận
Hôm qua cuốn sổ của nàng không còn chỗ để viết, sang hôm nay lại xuất hiện mấy thứ này. Nói tóm lại, chẳng lẽ Dương Nhạc mua cho mình?
Không, không. Lộ Khiết lắc đầu phủ nhận, làm sao mà chị ta tốt với nàng được. Rõ ràng vài ngày trước còn tỏ ra chán ghét, thì đâu có khả năng mua cho
Một lúc suy nghĩ quá nhiều thứ mà bản thân cho là vô nghĩa, Lộ Khiết khép thùng lại rồi đi về phòng nghỉ ngơi
*
Tiện đường từ công ty về nhà, Dương Hằng muốn ghé chơi với Dương Nhạc một chút, sẵn tiện xem cô em dâu trông như thế nào. Có xinh đẹp như lời Dương Nhạc nói lúc trước không
Ngồi đợi Dương Nhạc dẫn em dâu về nhà ra mắt Dương gia chắc hết mùa đông năm nay luôn quá.
Số lần Dương Hằng đến biệt thự của Dương Nhạc không nhiều, thỉnh thoảng khi có dịp rảnh thôi. Và cô đến đây, không bao giờ nói trước, cứ hứng lúc nào thì đến lúc ấy
Hôm nay xui xẻo rồi, Dương Nhạc không có ở nhà. Dương Hằng đi xuống bếp lấy trái cây trong tủ lạnh ra, một tay cầm nước một tay cầm dĩa đồ ăn
Dương Hằng ngồi uỵch xuống ghế sô pha: "Ây da, thật là thoải mái nha! Ở chi biệt thự rộng dữ vậy nhỉ, bộ em ấy không sợ ma à"
Lộ Khiết từ trong phòng bước ra, nàng nghe thấy tiếng TV phát ra từ phòng khách. Trong đầu thầm nghĩ, chắc có thể là Dương Nhạc đã trở về
Nhưng người đang ngồi thảnh thơi ăn uống và xem TV không phải là Dương Nhạc mà là cô gái lạ. Nàng ngạc nhiên, vừa đi vừa hoang mang
Sao biệt thự này y như cái chợ vậy nhỉ, ai cũng có thể vào.
Cảm giác có đôi mắt đang chăm chú nhìn, Dương Hằng xoay người nhìn lên phía cầu thang thì phát hiện Lộ Khiết đang đứng đó. Cả hai chớp mắt nhìn nhau, rồi tiếp đó Dương Hằng cũng biết người con gái ấy là ai
Cô mỉm cười thật tươi và thân thiện, tay còn vẫy chào như rất thân. Về phía Lộ Khiết, nàng ngỡ ngàng bật ngửa trước người đang nhìn mình rồi mỉm cười
Đó chẳng phải là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng Dương Hằng hay sao? Có mơ nàng không dám tin là chị ấy đang rất gần, chạy đến là có thể nhìn rõ mặt
Chị ấy là người nàng hâm mộ nhất, Dương Hằng hay xuất hiện trên các tạp chí thời trang, báo chí và các phương tiện truyền thông.
Lộ Khiết thường xuyên theo dõi Dương Hằng qua các trang mạng xã hội. Show thời trang nào của chị ấy nàng cũng xem
Thấy Lộ Khiết đứng chôn chân tại chỗ khiến Dương Hằng bật cười thành tiếng, có cần sốc đến vậy không ta.
Cô chủ động đi lại trước mặt nàng, quơ tay: "Em bị làm sao vậy? Lại ghế ngồi nói chuyện với chị nè"
Lộ Khiết chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Dương Hằng nắm tay dắt đi.
Bây giờ trong đầu Lộ Khiết có một suy nghĩ khó hiểu, vậy Dương Hằng và Dương Nhạc có mối quan hệ như thế nào? Sao lại vào đây tự nhiên như người thân vậy
Dương Hằng, Dương Nhạc. . .hai tên này. . . chẳng lẽ là người thân?
Lộ Khiết hồi hộp ngồi xuống ghế đối diện, nỗi sợ giao tiếp bắt đầu.
"Chắc em không biết chị là ai đúng không?"- Dương Hằng cười nói: "Dương Nhạc là em gái của chị, nói tóm lại chúng ta bây giờ là người nhà của nhau rồi đó, không cần phải ngại ngùng đâu!"
Trời ơi, nghe như sét đánh ngang tai!
Lộ Khiết trợn tròn mắt nhìn Dương Hằng đang trong tâm trạng hứng khởi khi nói ra lời đó. Nàng phải làm sao đây, chị ấy sẽ biết được nàng không thể nói chuyện
Chết rồi! Lộ Khiết cảm giác bất an trong lòng, nàng nhìn quanh để tìm cuốn sổ nhưng không thấy. Chợt nhớ ra là nó đã hết chỗ ghi rồi, và bây giờ không có gì để biện minh
Hèn gì, Dương Hằng có thể ra vào nhà này mà không cần phải nhấn chuông hay báo trước. Đã vậy còn là chị vợ của nàng nữa, tin được không!!
"Em thấy không ổn chỗ nào hả?"- Dương Hằng thấy sắc mặt trắng bệch của Lộ Khiết thì lo lắng hỏi han
Bắt đầu rồi, chị ấy bắt đầu hỏi nàng như ngày gặp Dương Nhạc lần đầu tiên rồi kìa. Nàng phải làm sao đây, người lớn tuổi hỏi mà không trả lời là rất bất lịch sự
Lộ Khiết rối rắm nắm chặt tay, mím chặt môi nhìn ngược lại Dương Hằng.
"Em có chuyện khó nói lắm sao?"- Dương Hằng vội vàng chạy qua ngồi cạnh Lộ Khiết, cô nắm lấy tay nàng để trấn an: "Với