o
Trong màn hình, nhóc tí hon rầu rĩ vỗ mấy cái dường như đã chấp nhận kết quả này.
Cậu mệt mỏi, không còn tốn sức vỗ nút bấm nữa.
Cậu chầm chậm rũ vai xuống, lê lết từng bước tới mép màn hình, vịn tay lên vách, tiếp đó yên lặng ngồi xuống, ngửa đầu, ngơ ngác nhìn dấu thích.
Mấy lời dẫn đột nhiên xuất hiện trên màn hình, chúng nó nằm bên dưới Túc Minh Khiêm, lén lút lướt qua màn hình từ trái sang phải như bình luận trôi …
【Túc Minh Khiêm đang ngẩn người】
【Túc Minh Khiêm cảm thấy vô cùng mất mát】
Nhóc tì trong màn hình thình lình đứng dậy!
Cậu không nhìn dấu thích bên trên nữa mà quay người bước nhanh xuống dưới, bỏ lại cột quan hệ nhân vật sau lưng.
Gần như cùng lúc, lời dẫn trôi dưới màn hình đột nhiên lóe lên, vọt từ dưới lên trên, tiếp tục chơi trò trốn tìm với Túc Minh Khiêm, quyết không để cậu phát hiện tung tích của mình, còn đổi mới nội dung một cách đồng bộ.
【Túc Minh Khiêm không còn quan sát quan hệ nhân vật nữa】
【Túc Minh Khiêm lựa chọn trốn tránh】
Túc Minh Khiêm: “?”
Một dấu hỏi nhảy ra khỏi đầu cậu, cậu nhìn xung quanh, cứ cảm giác ban nãy xoay người hình như liếc thấy cái gì đó.
Nhưng trên màn hình vẫn bình thường, chỉ có quảng cáo ở chính giữa giao diện thi thoảng lấp lóe phát một.
Chắc là do mình đa nghi.
Túc Minh Khiêm không nghĩ nhiều, tiếp tục đi xuống.
Giờ phút này, lời dẫn trôi vừa mới nhảy vọt từ trên xuống mới chầm chậm náu mình vào mép màn hình, biến mất không thấy nữa.
Lịch Duyệt Tinh đã chứng kiến tất cả.
Hắn bình tĩnh chuyển về game, mở hệ thống trả lời trong hòm thư, trả lời hệ thống.
“Chức năng màn hình trôi mới ra xịn phết, cho mày thêm cái đùi gà nè, đừng quên tiếp tục cố gắng phát triển nhiều phần mềm nhỏ tương tự đấy”
Hệ thống vẫn không đáp lại.
Lịch Duyệt Tinh cũng chẳng thèm.
Một giây sau khi gửi tin nhắn xong, Lịch Duyệt Tinh lại chuyển về app Chung Điểm, tiếp tục quan sát bé con nhà mình.
Vừa rời đi, Túc Minh Khiêm đã đi từ cột quan hệ nhân vật tới cột mẩu chuyện nhỏ.
Trong danh mục cột nhân vật của tiểu thuyết có rất nhiều phân loại con.
Mẩu chuyện nhỏ chính là một trong số đó.
Mẩu chuyện nhỏ liên quan tới nhân vật nhưng không do tác giả biên soạn sáng tác, mục này giống những mục khác, có thể do độc giả biên tập đăng lên.
Nói cách khác, độc giả hoàn toàn có thể viết những fanfic dạng đối thoại về nhân vật ở đây nếu muốn.
Túc Minh Khiêm vừa mới vào phạm vi khu vực này đã nhìn thấy tiêu đề sốt dẻo nhất:
“Tồn Tinh: Gương kia ngự ở trên tường, phải làm sao để Khiêm Khiêm không làm phiền giấc ngủ của ta?”
“Tồn Tinh: Lại là một ngày tìm kiếm ví nhỏ của Khiêm Khiêm.”
“Túc Minh Khiêm: Ở chung với xúc tu cả ngày lẫn đêm.”
“Túc Minh Khiêm: Sau khi ràng buộc với đùi vàng tôi phi thăng.”
Những thứ gì đây?
Túc Minh Khiêm khó hiểu nhìn nội dung trên, càng cẩn thận hơn, không nhấp vào những chữ nhìn qua là thấy khó nhằn mà chọn tiêu đề ví nhỏ.
Tiêu đề này gợi cho Túc Minh Khiêm cảm giác gần gũi, trong tay cậu cũng có tấm thẻ tên là ví nhỏ.
Túc Minh Khiêm nhấp vào, thấy thông báo của app: “Nhấp vào màn hình để tải truyện.”
Trên mặt bàn của Lịch Duyệt Tinh ngoài điện thoại và máy tính ra, còn có thêm một chai coca, một đống hạt dưa.
Hắn vừa uống coca vừa cắn hạt dưa, vắt chân ngắm nhìn nhóc con trong màn hình.
Bé con nho nhỏ đang nằm nhoài trên đó, nhấc ngón tay chọt màn hình.
Sau khi chọt một lúc, cậu đột nhiên đỏ bừng mặt, còn nghiêng đầu sang một bên, nhìn ra xa, né tránh văn bản.
Làm sao thế?
Chẳng lẽ trong truyện có nội dung không hài hòa?
Lịch Duyệt Tinh vội vàng nhìn mẩu chuyện nhỏ.
…
Chẳng có gì cả.
Chỉ là Tồn Tinh và Túc Minh Khiêm xưng hô vợ chồng với nhau thôi mà.
Từ sau khi quan hệ vợ chồng xuất hiện trên cột quan hệ nhân vật, những độc giả kia cũng không cần liêm sỉ nữa, ngoài vợ chồng ra còn thích gọi họ là nam chính nữ chính.
Thật ra Lịch Duyệt Tinh cũng chả có liêm sỉ gì đâu, thế nên hắn chấp nhận tốt cả hai kiểu xưng hô.
Nhưng chỉ một chút thôi, không thể loạn.
Giương cờ sao, tiết kiệm tiền tuyệt nhất!
Lịch Duyệt Tinh nghĩ xong xuôi rồi lại quay đầu nhìn bé con.
Chợt hắn phát hiện Túc Minh Khiêm đang làm động tác nhỏ.
Nhóc con đưa mắt nhìn ra xa vẫn hơi ngượng ngùng, nhưng cậu lén chìa tay, lặng lẽ chọt màn hình, lặng lẽ liếc nội dung mới… cũng lặng lẽ đọc hết mẩu chuyện ấy.
Đọc một lèo hết tất cả truyện, Túc Minh Khiêm lại trở về trang chủ của “Cửu Độ”.
Cậu vẫn nhớ những mẩu chuyển mình đọc ban nãy, tuy hình tượng của hai nhân vật khác xa so với tưởng tượng của cậu, nhưng vẫn rất thú vị, khá là hài lòng.
Túc Minh Khiêm đi tới khu thảo luận của tác phẩm cùng với sự hài lòng, cậu liếc mắt, bất chợt trông thấy:
“Vợ cả cảnh cáo, vợ hai cảnh cáo… vợ N cảnh cáo! Hậu cung đang chậm rãi mở ra.
Hỏi: Có nhận hết không?”
“Chỉ sợ là harem ngược* thôi, bàn tay vàng không phục vụ nam chính, tất cả đều trở thành con ở rửa chân cho chính cung”
(*Reverse harem hay harem ngược: ngược lại với thể loại harem, dùng để chỉ thể loại truyện/anime có nhân vật trung tâm là nữ và xung quanh cô có nhiều chàng trai yêu mến)
“Mị không phục, mị thề sống thề chết phải bảo vệ thân phận nữ chính của Tồn Tinh, em gái Khiêm ơi em tỉnh lại đi, đồ cưới đã nhận rồi, ôm cũng ôm rồi, em muốn ổn định thì không được làm Túc Thế Mỹ* thời này đâu!”
(*Chế từ Trần Thế Mỹ, là một nhân vật trong kinh kịch dân gian của Trung Hoa được truyền tụng gắn với giai thoại xử án của Bao Công.
Trần Thế Mỹ xuất thân bần hàn nhưng học giỏi và đỗ trạng nguyên rồi kết hôn với công chúa nhà Tống trở thành phò mã (đọc thêm ở )
“Cấm tiệt nhân vật nhỏ flop lật đổ nam nữ chính, đứa nào cũng có một cái hệ thống nghe thôi đã thấy mạnh vãi nồi rồi.
Nó có năng lực gì? Có đóng góp gì? Có của cải tư cách gì mà xuất hiện quanh em gái Khiêm? Em gái Khiêm là của anh Tồn tao!”
Đủ mọi chủ đề với góc nhìn mới lạ lấp