o
Ngày mùng 5 tháng 1, Quảng Châu về đêm, trên chiếc bàn bày la liệt xiên nướng không và lon bia rỗng trong một quán ăn bình thường, hai người đàn ông ăn uống no nê ngồi đối diện nhau.
Người bên trai có gương mặt non choẹt, trên ngực đeo một mặt dây trường mệnh, tay đeo một chuỗi hạt bồ đề, mặt đỏ bừng, mở miệng thì lại: “Dạo này ông làm sao thế Tịch Lưu, chương mới không thêm, phiếu chẳng thèm xin, phiếu tháng bị người ta đè năm ngày còn chưa đủ, định chắp tay thoái vị thật đấy hả?”
Tịch Lưu là một người đàn ông rất béo, vóc người cao to, trắng trẻo, bụng bự, trông đàn hồi cực kỳ, có cảm giác mềm mại khiến người ta muốn vùi vào đó.
Tính tình gã cũng như vẻ bề ngoài, không nhanh không chậm, không nóng không lạnh: “Mỏ à, thêm chương thì có vấn đề gì đâu, nhưng tình hình dạo này làm người ta căng thẳng quá, tôi không muốn mặc đồ nữ thật mà.”
ID trên mạng của mặt con nít là “Nhà Có Mỏ”, là Hoàng Kim Tổng Minh của Tịch Lưu.
Lần này cậu ta dõi theo cuộc chiến phiếu tháng giữa Tịch Lưu và Lịch Duyệt Tinh, mắt nhìn, lòng sốt ruột, nhắn cho Tịch Lưu trên mạng mấy lần mà không có được câu trả lời rõ ràng nên hôm nay bay thẳng tới tìm người luôn.
Nhà Có Mỏ đập bàn một cái, há cái mồm sực nức mùi rượu: “Đồ nữ thì làm sao, chỉ là đồ nữ thôi mà! Ông không mặc thì ông thua, cái ông mất là danh dự! Danh dự đàn ông! Danh dự của tác giả đấy!”
Tịch Lưu không nói gì, lòng gã hiểu rõ.
Mình không mặc đồ nữ, mình thua phiếu tháng, mình mất danh dự một tháng.
Mình mặc đồ nữ, mình thắng phiếu tháng, mình mất danh dự mười năm.
Không được đáp lại, Nhà Có Mỏ quýnh lên: “Tôi cho ông một cái Hoành Kim Minh, ông mau thu xếp vụ đồ nữ đi!”
Tịch Lưu: “Không đời nào.”
Nhà Có Mỏ: “Mười cái!”
Tịch Lưu bất đắc dĩ: “Chúng ta thực tế tí đi được không, ông coi cái vóc người này của tôi xem có giống kiểu mặc được đồ nữ không?”
Nhà Có Mỏ vung mạnh tay, hất hết lon trên bàn, cậu ta nghiến răng nghiến lợi: “Được rồi, ông không mặc đồ nữ thì để tôi, không muốn debut thì để tôi, debut đồ nữ thôi chứ gì? Ai sợ ai! Chúng ta phải khô máu đến cùng với bên kia, là đàn ông thì tuyệt đối không chịu thua!” Cậu ta kêu gào, “Ông nhớ thêm chương mới, mười chương, hai mươi chương, ba mươi chương, tôi tặng ông gói quà lớn! ——”
Cái tên này uống nhiều rồi…
Tịch Lưu nhìn Nhà Có Mỏ, nghĩ bụng.
Thêm chương không thành vấn đề, thêm chương là tiết tấu gã quen thuộc, miễn không mặc đồ nữ, mọi chuyện đều dễ nói.
Tịch Lưu sảng khoái đồng ý: “Không vấn đề gì hết.”
Gã đã bắt đầu lên kế hoạch trong đầu, làm thế nào để tối đa hóa lợi ích của nổ chương, vừa cho tên này debut vừa rút mình sạch sẽ khỏi vòng xoáy đồ nữ…
Tịch Lưu cười tủm tỉm nhìn Nhà Có Mỏ, liên tiếp rót rượu, ân cần mời rượu.
***
Ngày mùng 7 tháng 1, tám giờ tối, ngày cuối nhân đôi phiếu tháng tháng 1 của Chung Điểm.
App Chung Điểm đột nhiên hiển thị thanh quảng cáo với tất cả người dùng, nội dung là:
“Nhà Có Mỏ khen thưởng “Vạn Thừa Chi Chủ” 100000000 Chung Điểm tệ: Tịch Lưu bất tịch, anh em ủng hộ ông!”
Ngay khi quảng cáo nhảy ra, tất cả người dùng cầm điện thoại nhìn thấy đều bị hấp dẫn bởi chuỗi 0 thật dài trong thông báo, bắt đầu đếm số 0 trong vô thức.
1, 2, 3, 4,5, 6, 7, 8…
Chắc hoa mắt rồi, để đếm lại.
1, 2, 3…
Không đếm nhầm, tám số 0 theo sát sau số 1, Nhà Có Mỏ khen thưởng Tịch Lưu một trăm triệu Chung Điểm tệ, là một triệu Nhân dân tệ.
Mọi người im lặng, tiếp đó bùng nổ.
Bọn họ sốc đến váng đầu bởi một triệu, hoàn toàn không điều khiển nổi hai tay mình, nhấp vào app, cướp rương báu chí tôn rồi vào “Vạn Thừa Chi Chủ”, đúng lúc nhìn thấy đại gia Nhà Có Mỏ trong quảng cáo ban nãy đang trực tiếp cà khịa ở khu thảo luận.
Đại gia ngoài giàu, khả năng chém gió cũng áp đảo đám người:
“Đồ nữ thôi mà? Làm như không ai mặc được ấy”
“Tôi, Nhà Có Mỏ, livestream mặc đồ nữ”
“Tất cả đều mặc đồ nữ, mấy người còn đắc chí gì nữa? Giờ này mà vẫn chưa có Hoàng Kim Minh cơ à? Ờ, chỉ cần mấy người gom góp được một Hoàng Kim Minh thì tôi sẽ viết “phục” rồi ăn luôn!”
Người dùng trong Chung Điểm đã sốc trước số lượng khen thưởng của Nhà Có Mỏ, song còn sốc hơn thế nữa.
Mười phút sau, “Vạn Thừa Chi Chủ” cập nhật năm mươi chương.
Tịch Lưu nổ thẳng một trăm nghìn chữ, báo đáp khen thưởng kếch xù của Nhà Có Mỏ!
Bầu không khí hoàn toàn nóng lên, tóe tia lửa chói mắt, mọi người đều phát điên, ngay cả phiếu tháng cũng điên rồi.
Một triệu Nhân dân tệ tặng mười nghìn phiếu tháng, cộng thêm hiệu ứng nhân đối vé tháng đầu tháng 1, khiến “Vạn Thừa Chi Chủ” tăng vọt thêm hai mươi nghìn phiếu tháng, cùng với sự bầu chọn nhiệt tình của đông đảo độc giả, trực tiếp tăng ba mươi nghìn phiếu, vượt qua “Cửu Độ” với tốc độ tên lửa, leo lên hạng nhất bảng phiếu tháng!
***
Lúc này, Lịch Duyệt Tinh đang xem video.
Đồ nữ mà Bạch Ngân Minh hứa hẹn đã được thực hiện lần lượt, ngay cả video cũng đang quay, chẳng qua vẫn đang trong quá trình chỉnh sửa, chưa đăng lên mạng.
Nhờ tài khoản của bé con, cả đêm Lịch Duyệt Tinh đã xem đủ các thể loại phiên bản, mém cười tắc thở.
Sau đó hắn bị Đản Định Tự Nhiên @.
Đản Định Tự Nhiên: “Công công ơi, bên kia làm quả một triệu Nhân dân tệ, cảm giác sắp tiêu rồi.”
Lịch Duyệt Tinh giật mình.
Đản Định Tự Nhiên: “Sau đấy thằng Tịch Lưu nổ năm mươi chương, thấy càng toang hơn.”
Lịch Duyệt Tinh giật nảy mình.
Đản Định Tự Nhiên mặc sức tưởng tượng: “Tuy cực kỳ không có khả năng.
Nhưng công công à, nếu truyện của ông cũng được khen thưởng một triệu, ôi, cảnh tượng ấy tuyệt vời biết bao…”
Lịch Duyệt Tinh giật mình đánh thót, bỗng hoảng sợ.
Chuyện Đản Định Tự Nhiên nói đúng là cực kỳ không có khả năng.
Nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Để đề phòng lỡ có chuyện gì xảy ra, Lịch Duyệt Tinh vội mở truyện của mình, không kịp nhìn khu thảo luận mà soạn đăng trước một chương riêng.
Hắn nói rõ ràng trong chương: “Mọi người tuyệt đối đừng kích động! Không có năm mươi chương, thế nào cũng không có năm mươi chương! Dù tôi có mặc đồ nữ thì cũng không có năm mươi chương đâu!”
Ngay lúc hắn đăng chương riêng, Chung Điểm lại nhảy ra quảng cáo.
“Bill Steve Jobs khen thưởng “Cửu Độ” 100000000 Chung Điểm tệ: Nhà ai mà chả có mỏ? Công công cố lên năm mươi chương! Đồ nữ tôi gánh”
Nhóm người dùng Chung Điểm lại sốc lần nữa, fan và người qua đường bị thụi cho hai phát, tất cả đều vùng dậy.
Khu thảo luận của Lịch Duyệt Tinh cũng giống khu thảo luận của Tịch Lưu, đều sắp bị các độc giả spam cháy.
Ngay khi nhìn thấy quảng cáo, Lịch Duyệt Tinh lập tức tê dại.
Hắn gắng gượng để lại bình luận vào bài đăng được thảo luận nhiều nhất: “Không có năm mươi chương thật mà, trả lại thưởng được không…”
Sau khi hắn bình luận không lâu, Bill Steve Jobs đi vào.
Bill Steve Jobs trả lời hắn: “: )”
Các độc giả cười rồ.
Lúc này người đọc hết sức dịu dàng, cả đám không cần dạy cũng biết thắp sáng skill lừa gạt:
“Công công đừng sợ, xuống khỏi cây đi, ông không cần phải mặc đồ nữ đâu, thật đấy”
“Đứa nào bảo muốn đồ nữ? Ra đây tui đánh chết nó!”
“Công công là tác giả cơ mà, tụi tôi chỉ đùa thôi, tụi tôi chưa bao giờ muốn nhìn ông mặc đồ nữ, tụi tôi chỉ muốn nhìn ông ra chương mới thôi”
“Chính ông nói đấy nhé, ông chỉ cần gánh trọng trách tiến về