Tần Miên tham gia tổ chức ngầm bao nhiêu năm, được nhiên hiểu được lời nói ẩn ý của đối phương.
Hắn nhếch môi nở một nụ cười châm biếm, ly rượu vang đưa lên miệng nhấp vài ngụm.
"Sherry, chúng ta đến đây theo mệnh lệnh của lão đại.
Mục tiêu ban đầu chúng ta đã xác định rõ ràng, không nên lôi kéo người ngoài cuộc vào."
Người phụ nữ chỉnh lại tai nghe không dây vào đúng vị trị, lắc nhẹ ly rượu vang trên tay, đôi môi đỏ đất cong lên, dường như đang khiêu khích đối phương.
"Ý anh muốn nói đến là con nhỏ đó sao? Ồ, Glen, rất tiếc phải thông báo với anh một điều rằng, dòng máu lạnh đã chảy trong cơ thể của tôi bao nhiêu năm qua, đứng trước cơ hội ngàn năm có một này, đương nhiên tôi không thể bỏ lỡ được."
Vừa nói, cô ta nghiêng mặt sang một bên, ánh mắt sắc lạnh hệt như kẻ sát nhân nhìn xuyên qua lớp kính râm, phóng thẳng về gương mặt nhỏ nhắn đang bao phủ rặng mây hồng, thẹn thùng đứng kép nép trước gã đàn ông uy lực pha trộn với luồng khí nguy hiểm đầy chết chóc kia.
"Glen, anh hiểu rõ mục đích mà tổ chức hướng tới, là số lô vũ khí mà tên Nikaulas âm thầm sản xuất mấy năm qua! Chỉ cần tiêu diệt được cái gai trong mắt này, lô vũ khí đó sẽ về tay chúng ta.
Chẳng qua tên Nikaulas này quá kín tiếng, rất khó có thể đối đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa hay tôi là người đầu tiên phát hiện ra điểm yếu của hắn, liệu rằng anh có gan lớn đứng ra ngăn cản tôi không?"
Từng đầu ngón tay bấu chặt lấy thân ly rượu, chỉ cần dùng chút sức nữa khiến nó vỡ tan tành.
Tay còn lại của Tần Miên siết chặt thành đường quyền, hai hàm răng nghiến chặt lại với nhau, gân xanh hằn rõ thành một vệt bên hai huyệt thái dương.
Ánh nhìn tràn đầy vẻ căm phẫn, con ngươi xuất hiện tia máu đỏ, hắn cố đè nén cơn phẫn nộ xuống dưới lòng, gằn từng câu từng chữ một.
"Sherry, yêu cầu trước đó tôi đồng ý với cô! Đổi lại cô không được đụng đến người phụ nữ của tôi! Nếu như cô dám phá vỡ lời tuyên thề, tôi nhất định sẽ khô máu, quyết chiến lại với cô và tổ chức tới cùng!"
Chỉ cần dùng một vài câu nói cũng có thể thâu tóm được tâm lý của một kẻ kiêu ngạo như Tần Miên, dồn ép hắn đến đường cùng, buộc hắn phải lập ra một cuộc giao dịch.
Có được kết quả như mong muốn, trên khuôn mặt nửa hở nửa kín kia hiện rõ vẻ đắc thắng, người phụ nữ nở một nụ cười đầy khoái chí, cụng vào ly rượu đang còn uống dang dở của hắn.
"Trò chơi này càng ngày càng thú vị!"
...
Trong bầu không khí náo nhiệt của bữa tiệc, tiếng nhạc trầm bổng vang lên, những giai điệu và nốt nhạc đã từng lắng đọng trong tâm hồn bao người.
Du dương hoà quyện, âm điệu phôi phai tràn vào lời ca, dạt dào cảm xúc tạo nên một sợi dây vô hình kết nối những trái tim đam mê âm nhạc, cùng một hướng nhìn về phía người con gái đang tựa lên thân cây đàn hạc.
Tiếng nhạc vừa dứt, bao ánh mắt ngạc nhiên nhìn đăm chiêu lấy người con gái, tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên.
Chu Tử Hạ hai mắt nhắm nghiền lại, tim đập loạn nhịp trong lòng ngực.
Chỉ có trời mới biết tâm trạng của cô gái nhỏ ngổn ngang đến mức độ nào.
Đây là lần đầu tiên Chu Tử Hạ được trình diễn màn âm nhạc mãn nhãn trước bao nhiêu ánh mắt của các vị chức sắc có tiếng trong giới thượng lưu này.
Dư âm đã chấm dứt, nhưng trong lòng của cô gái vẫn căng thẳng vô cùng.
Hàm răng trắng đặn cắn thật chặt vào cánh môi dưới, hệt như đang đè nén đi cảm xúc phức tạp trong người mình.
Đôi bàn tay mảnh khảnh nắm chặt một mớ vải, lòng bàn tay rịn mồ hôi.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người nào đó từ đầu đến chí cuối nhìn lấy bóng lưng của mình không rời, dường như cái nhìn đó tiếp thêm sức