Từng tia sáng len lỏi vào chiếu sáng từng mọi góc gách trong phòng đầy kích tình, nam thì ngũ quan cương nghị, nữ thì xinh đẹp tựa như tiên giáng trần.
"Ưm...!nhẹ thôi..."
Ban đầu Cao Lãng sợ cô gái đau nên anh đã làm động tác nhẹ nhàng, khi cảm nhận cơ thể cô gái quen dần với công việc này thì anh tức tốc đẩy nhanh tình tiết, lực đạo ra vào trong hang động chật hẹp một lúc càng nhanh.
Nhiệt độ bứt rứt vì tác dụng phụ của thuốc công thêm khoái cảm lạ lẫm cứ bủa vây lấy thần trí khiến cho Chu Tử Hạ chẳng mấy chốc đạt tới cao trào.
Nhưng hận nỗi người đàn ông này không chịu buông tha cho cô.
Mới lăn lộn hơn ba mươi phút đây thể nào làm thoả mãn bản tính đàn ông, tần suất khai phá bên trong hang động ngày càng hũng mãn, cành ngày càng thúc mạnh vào tận đáy huyệt khiến cho đoá xoa mẫn cảm phát ra tiếng va chạm kịch liệt....
Không gian mỗi lúc một về khuya.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi màn đêm buông xuống, mọi cảnh vật đều đều chìm sâu vào giấc ngủ.
Giờ đây chỉ còn ánh trăng thao thức, lẻ loi đơn cô giữa khoảng không gian vô tận, trên lơ lửng trên nền trời đen như mực.
Ánh trăng vằng vặc chiếu xuống khung cửa sổ, soi sáng hai thân thể một nam một nữ đang trần trụi liên kết lại với nhau, tiếng va chạm da thịt cuồng nhiệt cùng với tiếng nỉ non kiều diễm của người thiếu nữ.
"Ưm...!đau quá...dừng lại đi...!á..."
Người con gái quỳ rạp trên drap giường êm ái, dưới hạ thể chịu từng cú thúc ra vào mãnh liệt, mồ hôi thẫm đẫm vừng trán.
"Em đâu có muốn tôi dừng lại cuộc vui hoan lạc này? Cái nơi mê hoặc này cứ níu kéo quyến rũ tôi, thử hỏi làm sao tôi có thể vượt qua sự cám dỗ này?"
Vừa nói Cao Lãng vừa thúc mạnh vào dưới dạ thể của cô gái, từng cú thúc ra vào dường như chạm tới đáy huyệt khiến cho cô rùng mình sợ hãi.
"Anh...!anh tha cho em...!em mệt quá...!không còn chút sức nào!"
Mệt mỏi vô cùng, đôi mắt muốn cụp xuống để ngủ nhưng lại bị người đàn ông này lôi kéo khiến cho cô phải hoà mình vào cơn kích tình này.
Tuy cô là người bị chuốc thuốc, đáng lý ra cô là người ham muốn công việc này đến tột độ.
Nhưng tất thảy những lý trí này đều truyền sang người đàn ông kia, khiến cho hắn ta một một động tác đều để lộ ra bản tính cầm thú.
Lực đạo ra vào khiến cho cô phải kinh hãi, khiếp sợ.
Cô gái bật khóc không thành tiếng, nỉ non van xin người đàn ông buông tha: "Xin anh...!hãy rút ra...!hức..."
Chu Tử Hạ khó khăn nói chưa thành công đã bị người đàn ông dùng lực mạnh đẩy sâu vào bên trong.
Hai tay của cô siết chặt lấy drap giường, dưới thân hứng chịu những cơn đau tê mê truyền tới.
"Hức...!tha cho em...!em thấy...!trong người lạ...!lắm..."
Chu Tử Hạ có thể cảm nhận được rõ tận cùng nơi sâu thẳm trong cơ thể co rút, ngay sau đó một làn nước không hẹn mà ồ ạt trào ra, làm cho nơi giao thoa giữa đoá hoa cùng vật thể trở nên trơn ướt.
Ánh đèn neon nhờ nhạt rọi thẳng vào khuôn mặt mỹ miều của cô gái, điểm xuyến thêm đường nét gợi cảm quyến rũ mê hoặc lòng người.
Ở tư thế này, Cao Lãng có thể nhìn rõ vẻ mặt hút hồn của cô.
Anh không nhịn được mật ngọt cám dỗ này mà cúi người xuống, chiếm trọn lấy đôi môi đang mấp mát khẽ mở của cô gái, dưới thân vẫn không dừng động tác ra vào cuồng nhiệt.
Anh hôn cô, nụ hôn ấy kéo dài, như đang lôi kéo cô gái chìm sâu vào mộng