Quay lại một lúc trước khi người nam nhân mà mấy người hạ nhân này gọi là Trần đại nhân mở cửa phòng.
Trên con phố đêm của Vân Nam thành, không khí nhộn nhịp của cuộc sống về đêm đang diễn ra tuy không nhộn nhịp bằng ban ngày.
Tuy là ban đêm nhưng cả con phố chợ đêm này được thấp sáng trưng và vô cùng rực rở do các tu sĩ dùng thuật pháp và các trận pháp để thấp sáng.
Trên đường các tốp năm tốp ba của những người quen cùng nhau đi dạo để tìm chổ để lót dạ đêm khuya hay đang cùng nhau đi về.
Trong những người đi trên con đường nhộn nhịp này thì có một nhóm người ăn mặc khá giống nhau với vũ trang đầy đủ.
Dẫn đầu nhóm người này là một người đàn ông trung niên bặn một bộ chiến giáp trông vô cùng y nghiêm, khuôn mặt sắt lạnh và lạnh lùng.
Khi nhìn thấy nhóm người này đi tới đâu thì những người đi đường khác liền nhanh chống né qua một bên thật nhanh một cách sợ sệt.
Nhóm người này đi tới một toà nhà lầu ba tầng và được trang trí sặc sỡ và trông vô cùng đẹp.
Nơi này chính là ‘Vạn Hoa lâu’.
“Hai vị thiếu gia đang ở trong đây phải không?” người đàn ông trung niên lên tiếng hỏi.
“Vâng thưa đại nhân, theo báo cáo hiện tại hai vị thiếu gia vẫn còn ở trong nơi này” một người thuộc hạ lên tiếng trả lời.
Nghe xong câu trả lời của thuộc hạ người đàn ông trung niên không nói gì và ra hiệu cho cả cùng bước vào.
Ngay khi người đàn ông trung niên bước vào ngay lập tức có một nữ nhân bước ra trước mặt và chào hỏi một cách nhã nhận.
“Các vị đại nhân xin cho tiện nữ đây hỏi các vị tới đây với mục đích như gì mà ăn mặc như vậy ạ”
“Tìm người” người đàn ông trung niên không nói gì nhiều chỉ nói hai từ và đưa cho người nữ nhân ở trước mặc một lệnh bài với một chữ duy nhất [TRẦN].
Nhìn thấy tấm lệnh bài người nữ nhân không nói gì và niểm cười một cái rồi nói.
“Đại nhân chờ ở đây một chút để tiện nữ đây báo cho chưởng quỹ”
“Không cần gọi, ta đã đến rồi đây”
Nghe thấy tiếng nói tất cả người đang đưng đấy đều hướng về nơi phát ra âm thanh.
Khi quay đầu hướng về phía âm thanh tất cả thấy một nhóm người nữ nhân đang đi tới.
— QUẢNG CÁO — Event
“Chào Vũ chưởng quỹ” người đàn ông trung niên cúi người xuống và chào hỏi một cách trịnh trọng.
“Tưởng ai hóa ra là Trần thống lĩnh, chắc hôm nay mang nhiều người với trang bị đầy đủ đến như vậy chẳng lẽ muốn gây sự hay sao” vừa nói Vũ chưởng quỹ vừa ra hiệu cho mấy nữ nhân khác rời đi.
(Người đàn ông trung niên này là Trần Vĩnh là thống lĩnh hộ vệ của Trần gia)
“Làm gì có chuyện mà chúng tôi lại dám tới đây gây sự chứ, hôm nay chúng tôi đến để tìm người” Trần thống lĩnh vội vàng giải thích vì sợ bị hiểu lầm dẫn tới những phiền toái không cần thiết.
“Thì ra là vậy, hóa ra chỉ là hiểu lầm” Vũ chưởng quỹ nở một nụ cười thích thú.
“Đúng vậy chỉ là hiểu lầm” Trần Vĩnh vội vàng giải thích mà đổ mồi vì căng thẳng.
Không căng thẳng sao được vì Vạn Hoa lâu vốn thuộc về một trong những tông môn tứ đẳng tông môn Huyền Âm tông.
Một tông môn có quan hệ khá là rắc rối với các tông môn khác.
Không thuộc về phe nào dù chính hay tà và chỉ đứng trung lập nhưng thực lực cũng rất mạnh.
Từ tông chủ đến đệ tử đều tu luyện bằng một bộ công pháp đặc biệt cho phép họ có thể lấy dương bổ âm mà tăng tốc độ tu luyện.
Chính vì vậy mà trước khi Vạn Hoa lâu được xây nên thì tông môn này bị xem là ma tông và bị các nam nhân vô cùng sợ hãi lý do thì tự hiểu.
“Muốn tìm người thì cũng được thôi nhưng Trần thống lĩnh cũng nên thực hiện quy định của nơi này nhỉ” Vũ chưởng quỹ nhắc nhở nhẹ.
“Xin lỗi Vũ chưởng quỹ tại hạ thất lễ, xin lượng thứ” Trần Vĩnh vội vàng xin lỗi.
Sau khi xin lỗi Trần Vĩnh và những người cận vệ còn lại vội vàng cởi hết chiến giáp ở trên người xuống và thu chiến giáp cùng vũ khí vào nhẫn trữ vật.
Trên người chỉ còn lại trang phục quân dụng, sau đó lấy một bộ áo bào khoác bên ngoài làm cho cả bọn chả khác gì những người đang đi đường bên ngoài và chỉnh trang lại một chút.
Vũ chưởng quỷ sau khi thấy nhóm người của Trần Vĩnh thay nhanh y phục phù hợp giơ hai tay lên và vỗ vài cái.
Sau khi Vũ chưởng quỹ vỗ tay, chỉ mất vài giây thì một nhóm nữ nhân xuất hiện ngay lập tức.
“Ta dẫn Trần thống lĩnh lên lầu tìm người, các ngươi ở dưới này phục vụ tận tình các vị khách nhân này một lác” Vũ chưởng quỹ quay qua nhìn các nữ nhân và nói.
“Vâng thưa chưởng quỹ” tất cả nữ nhân đồng thanh trả lời.
Sau đó quay về phía nhóm người của Trần Vĩnh , thấy Trần Vĩnh đang lấy tiền để chuẩn bị trả thì ngăn lại.
“Không cần trả đâu Trần thống lĩnh, mấy người này đều là người mới nên họ cần thêm kinh nghiệm với nam nhân.
Chính vì vậy mà lần này miễn phí”
“Bây giờ thì đi thôi nào Trần thống lĩnh”
Sau khi nói xong Vũ chưởng quỹ liền quy người đi còn Trần Vĩnh thì sau khi nghe Vũ chưởng quỹ nói thì cũng thu tiền lại và đi theo Vũ chưởng quỹ.
Sau đó những nữ nhân này cũng lôi kéo thuộc hạ của Trần Vĩnh đi tới chỗ phục vụ và phụ vụ.
— QUẢNG CÁO — Event
Trần Vĩnh theo Vũ chưởng quỹ lên tầng ba và tiến đến căn phòng của nhị vị Trần thiếu đang vui vẻ.
Sau khi Vũ chưởng quỹ và hạ nhân của Vạn Hoa lâu chào hỏi thì lấy tay mở cửa phòng.
.
.
.
Trở lại lúc Trần Vĩnh mở cửa.
Hai người hạ nhân với tâm trạng chuẩn bị để đón nhận những gì sấp tới thì may mắn lại niểm cười với họ
Trong lúc hai người hạ nhân đang tháo dây luồn quần ra, nới lỏng lưng quần cho rộng và chuẩn bị thả quần xuống để cởi ra thì ngay lúc đó cửa phòng mở ra làm cho hai người dừng lại với cái quần vẫn giữ trên tay.
“Hai người