Editor: Hủ Nương
"Phù. Cuối cùng cũng an toàn."
"Đúng vậy, lần này thật sự may mắn Ngũ Tử Mặc phát hiện sớm. Nếu không khảo hạch của chúng ta ngay từ đầu đã phải toàn diệt rồi."
Xác định bốn phía đều không có nguy hiểm, một nhóm chín người, rốt cuộc có thể thả lỏng. Đừng nghĩ Lyle và Ritz không cần làm gì, chỉ cần an tĩnh ngồi trong khoang điều khiển cơ giáp là khỏe. Không khí lúc chạy trốn thật sự quá mức khiến người ta áp lực làm năng lượng của hai người cũng tiêu hao không ít.
"Mọi người tự xem tình trạng hư tổn của cơ giáp của mình đi." Ngũ Tử Mặc từ trong bản đồ xác định 100 km xung quanh nơi bọn họ đang đứng đều không có Thứ Nguyên Trùng Tộc hoạt động mới cho phép mọi người nghỉ ngơi sửa sang lại.
Nghe thấy Ngũ Tử Mặc nói, nhóm Sarah tự giác kiểm tra tình huống cơ giáp.
"Ritz, khớp xương chân trái cơ giáp của tôi có chút vấn đề, cậu xem giúp tôi đi."
"Không thành vấn đề."
"Ritz Ritz, bên chỗ tôi cũng có chút vấn đề nhỏ."
"Aiz, chờ tôi xử lý xong cơ giáp Trương Dã sẽ xem giúp cậu."
"Cảm ơn."
Đám người Ngũ Tử Mặc tất cả đều đi xuống cơ giáp, tuy rằng Ritz chuyên chế tạo vũ khí đơn nhưng là sư phụ của cô lại là đại sư chế tạo cơ giáp nổi danh tinh tế, đơn giản sửa chữa cơ giáp một chút không thành vấn đề.
Cơ giáp của Buffett và Bite không có vấn đề, hai người cũng không nhàn rỗi, đi theo Trương Dã trợ giúp Ritz. Lyle vốn dĩ cũng chuẩn bị đi hỗ trợ, còn chưa đi qua đi đã bị Ngũ Tử Mặc kêu lại nhờ cậu hắn chuẩn bị đồ ăn cho mọi người.
Đoàn người đầu tiên là chiến đấu với Mao Chu Trùng một trận, sau đó liều mạng chạy thời gian dài như vậy, tất cả đều đói bụng. Trời đất bao la, lấp đầy bụng là quan trọng nhất.
Lần này khảo hạch có đồ ăn đủ một tuần, được Trường Quân Đội Đệ Nhất phát, tất cả đều là dinh dưỡng tề tiện lợi mang theo lại chiếm diện tích nhỏ. Chỉ là thời điểm Ngũ Tử Mặc nhìn thấy những dinh dưỡng tề kia sắc mặt lại đặc biệt đen.
Ngũ Tử Mặc cùng Sarah nhìn đoàn người bận rộn, tìm nơi chắn gió, bàn bạc tổng kết tình huống chiến đấu lần này.
"Lần đầu tiên chiến đấu, biểu hiện của mọi người đều rất tốt. Còn có đạn ánh sáng kia, thảo nào trường học muốn hạn chế mỗi một tiểu đội chỉ có mười phát đạn. Nếu không hạn chế, gặp được địa phương tụ tập nhiều Mao Chu Trùng, một loạt phát đạn bay đến, hiệu quả có thể so với đạn hạt nhân đấy."
"Đạn hạt nhân?" Sarah đang nghe Ngũ Tử Mặc tổng kết, đột nhiên nghe được tên một loại vũ khí vô cùng cổ xưa, nghi hoặc nhìn cậu một cái.
"Ách, đây là từ hình dung, cậu hẳn là biết đạn hạt nhân đúng không?" Nhìn thấy nghi hoặc trên mặt Sarah, Ngũ Tử Mặc trong lòng lộp bộp một chút, nhanh chóng tìm một lời giải thích.
Đạn hạt nhân nổ mạnh uy lực bao nhiêu Sarah đương nhiên biết, được ghi lại trong lịch sử chiến tranh ở địa cầu cổ, có điều đều là sơ lược. Sarah nghĩ mãi không rõ,Ngũ Tử Mặc vì sao lại ưu ái cái vũ khí tuy có uy lực mạnh mẽ nhưng phóng xạ quá lớn, vô cùng không thích hợp làm vũ khí như vậy.
"Khụ khụ, tiếp tục nói về đạn ánh sáng, chúng ta hiện tại chỉ còn lại có tám phát, phải dùng tiết kiệm. Hơn nữa tôi cảm thấy khảo hạch lần này, nam thần hẳn là muốn rèn luyện sức chiến đấu cho học viên chứ không phải xem vũ khí ai mạnh mẽ hơn."
Ngũ Tử Mặc nói, Sarah nhận đồng gật gật đầu, có điều —— "Nam thần?"
"Alman Nguyên Soái đại nhân đấy! Sarah cậu không cảm thấy Nguyên Soái đại nhân rất soái sao!Nam thần phát sáng á! Tất cả những siêu sao gì đó đều dẹp sang một bên đi, còn không bằng một ngón tay của nam thần! A!!! Nam thần sao anh lại có thể đẹp trai như vậy chứ!!!"
"......"
Nhìn ánh mắt lấp lánh điên cuồng của Ngũ Tử Mặc, Sarah trầm mặc, ném Ngũ Tử Mặc ra trực tiếp xoay người đi tìm đi tìm Lyle.
Fan não tàn gì đó, cứ để Ngũ Tử Mặc tiếp tục tự điên một mình đi, còn bàn bạc chính sự, chờ tên kia bình thường lại rồi nói.
Mahos thiếu gia tỏ vẻ: Hắn cự tuyệt nói chuyện cùng kẻ điên!
Fan cuồng Ngũ Tử Mặc tự kỷ một hồi lâu mới khôi phục bình thường, ngẩng đầu không thấy Sarah đâu, kỳ quái lẩm bẩm: "Ớ? Người đâu?"
"Phốc! Ha ha ha ha, lão đại, Ngũ Tử Mặc này chơi vui ghê nhỉ!"
"Đúng vậy, cậu xem lúc hắn vừa mới nhắc tới Nguyên soái hai mắt thật sự sáng lên á."
"Khụ khụ." Những người khác trong phòng điều khiển cũng không ngoại lệ, tuy rằng không cười khoa trương như bọn Tiểu Ba nhưng mặt cũng do nhịn cười đến mức nghẹn ra màu đỏ.
"Khụ khụ, xin các đại gia chuyên tâm làm việc giúp tôi, nếu những nhóc nhãi ranh kia xảy ra chuyện thì đừng trách." Đại Lực nhìn thấy Ngũ Tử Mặc làm trò kia cũng thiếu chút nữa nhịn không được. Tuy nhiên thân là lão đại, lực nhẫn nại đương nhiên phải mạnh mẽ hơn một chút, hắn nhanh chóng xua xua tay nhắc nhở mọi người chớ quên công việc của mình.
Đại Lực mở quang não của mình ra, lại lần nữa sắp xếp ngôn từ về biểu hiện của Ngũ Tử Mặc gửi cho phó quan Rocar. Tuy nhiên đối lập với tin nhắn báo cáo công tác nghiêm túc vừa rồi, bưu kiện lần này căn bản chỉ là tin tức bát quái.
"Lão đại, anh nói xem lần này nhóc Ngũ Tử Mặc có thể đến chúng ta thực tập được hay không?" Tiểu Ba nhìn thấy Đại Lực thu hồi quang não mới thò qua hỏi. Nhóc con thú vị như vậy không tới chỗ bọn họ thì thật quá lãng phí!
Đại Lực liếc mắt một cái liền nhìn ra suy nghĩ của Tiểu Ba, liếc mắt nhìn hắn, chính Đại Lực cũng thích Ngũ Tử Mặc, nhưng quy củ khảo hạch lần này không thể dễ dàng sửa đổi.
Nhớ tới phản ứng lần đầu tiên đối mặt Mao Chu Trùng vừa nãy của Ngũ Tử Mặc bọn họ, Đại Lực vừa lòng gật gật đầu. Chỉ cần không xuất hiện ngoài ý muốn, tiểu đội Ngũ Tử Mặc hẳn là có thể chiếm một ghế trong top 3 đầu bảng.
Suy nghĩ của Đại Lực không nói ra với Tiểu Ba, đưa tay đẩy khuôn mặt đang thò qua ra xa, "Được rồi, sau một vòng nữa không phải có thể biết kết quả sao, mau làm việc đi."
Mặt khác, văn phòng Nguyên Soái đại nhân trong bộ chỉ huy Thiên Khiển quân đoàn sắp bị văn kiện bao phủ. Rocar nhìn thấy quang não lại có nhắc nhở tin nhắn mới, kỳ quái mở ra, cư nhiên lại là Đại Lực.
"Đây là chuyện gì?"
Báo cáo của Đại Lực về đám người Ngũ Tử Mặc xác thật khiến cho Rocar và Scott - hai vị đứng đầu Thiên Khiển quân đoàn chú ý.
Giống như Đại Lực suy nghĩ, do may mắn hay khả năng biết trước nguy hiểm gì đó, ở trước mặt hai vị lão đại đều là vô nghĩa.
Có lẽ có đôi người xác thật rất may mắn, nhưng nếu đem