Editor: Hủ Nương
Ngũ Tử Mặc không phải người thích dong dài, nếu đồng đội có thể tự mình suy nghĩ cẩn thận, cậu cũng không nói nhiều. Cậu mở bản đồ, chỉ chỉ vị trí tọa độ hiện tại của bọn họ.
"Hiện tại chúng ta đang ở chỗ này, trong phạm vi 100 km xung quanh không có khu vực hoạt động của Mao Chu Trùng. Nếu muốn tìm mục tiêu nhiệm vụ, chúng ta phải rời khỏi nơi này, thừa dịp thời gian còn sớm, nghỉ ngơi mười phút sau đó chúng ta đi theo tọa độ này."
Mọi người nhìn theo phương hướng ngón tay di động của Ngũ Tử Mặc, nhìn thấy mục tiêu kế tiếp Ngũ Tử Mặc lựa chọn, có chút hiểu được vì sao cậu lại lựa chọn hướng tọa độ này. Từ trên bản đồ, khu vực hoạt động Mao Chu Trùng có thể nhìn được, số lượng Mao Chu Trùng ở tọa độ này tương đối ít nhất, chỉ có ba con. Quan trọng nhất, bốn phía xung quanh điểm tọa độ này không có dấu vết hoạt động của đàn Mao Chu Trùng khác.
"Tuy rằng không biết những Mao Chu Trùng này làm sao kêu gọi đồng bọn, khoảng cách có xa hay không. Hiện tại nếu chúng ta chỉ biết ngay lúc gặp phải kẻ thù mạnh hơn sẽ ngay lập tức triệu hoán đồng bọn, vì vậy ở thời điểm chiến đấu chúng ta nhất định phải chú ý."
Lúc Ngũ Tử Mặc ở biết được mục tiêu khảo hạch là Thứ Nguyên Trùng Tộc liền lên mạng tìm kiếm tư liệu về Thứ Nguyên Trùng Tộc.
Trong chiến tranh ở vũ trụ , xác thật có tư liệu chỉ ra Thứ Nguyên Trùng Tộc khá giống với côn trùng mà nhân loại nhận thức, chúng nó đều có thể liên hệ cho nhau. Nhưng trong tư liệu Ngũ Tử Mặc xem chỉ có đàn Thứ Nguyên Trùng Tộc trí tuệ cao mới có đặc tính như vậy.
Bởi vì trong khi giao chiến ở vũ trụ, nhân loại dễ dàng phát hiện, phương thức Thứ Nguyên Trùng Tộc chiến đấu theo quần thể không khác lắm với hình thức quân đội nhân loại, hoặc là phải nói Thứ Nguyên Trùng Tộc càng giống một đội quân có kỷ luật nghiêm minh hơn.
Ngũ Tử Mặc lúc ấy có nhìn về đoạn miêu tả về phương diện này của Thứ Nguyên Trùng Tộc, nhưng nghĩ đến lần này bọn họ khảo hạch chỉ là đối phó với loại Thứ Nguyên Trùng Tộc thấp kém nhất - Mao Chu Trùng nên ngay từ đầu cậu căn bản không nghĩ tới Mao Chu Trùng gì đó cư nhiên cũng có năng lực này.
Đây không phải là hố bug bự sao!
Nếu những Mao Chu Trùng đó đột nhiên động kinh, toàn bộ tập hợp lại khai chiến với bọn học viên Trường Quân Đội Đệ Nhất thì kết cục chính là đoàn diệt hoàn toàn, xong việc!
Phải biết rằng lần này số lượng học viên khảo hạch so với số lượng Mao Chu Trùng trên tinh cầu XT781 thấp hơn rất nhiều! Còn không nói trong đám học viên khảo hạch thì có một nửa là một đám căn bản không có kinh nghiệm thực chiến, là tay mơ trong tay mơ.
Chỉ cần thấy hiện tại mới mất nửa ngày đã đào thải mấy trăm người là biết, nội tâm Ngũ Tử Mặc không phải rất muốn thừa nhận, nhưng tình huống thực chiến của học viên Trường Quân Đội Đệ Nhất thật sự có chút khiến người ta muốn che mặt.
"Bọn tôi sẽ chú ý."
Ngũ Tử Mặc đã nghĩ tới, khẳng định những người khác cũng đã nghĩ ra. Nếu như không rõ, chỉ cần nghĩ lại tình huống bị đại quân Mao Chu Trùng đuổi theo, không muốn rõ cũng phải rõ.
Thấy mọi người đều hiểu được ý tứ của cậu, Ngũ Tử Mặc tiếp tục nói: "Mục tiêu lần này chỉ có ba con, vì vậy tôi nghĩ chúng ta không cần sử dụng loại vũ khí có tính sát thương mạnh như ban nãy." Ngũ Tử Mặc ngẩng đầu bình tĩnh nhìn quét một lần qua người các đồng đội.
"Phốc, Ngũ Tử Mặc cậu làm gì lại nói nghiêm túc như vậy chứ." Chuyên gia phá hư không khí -Hanni một chút cũng không bị dọa bởi lời nói của Ngũ Tử Mặc.
"Chỉ là cận chiến cùng với những Mao Chu Trùng hơi ghê tởm mà thôi, cũng không phải chưa trải qua. Cậu không thấy được dáng dấp anh dũng của chúng ta khi chiến đầu với Mao Chu Trùng sap! An tâm đi, chúng ta có tận sáu lính gác thân thủ bất phàm cường đại đấy!" Hanni nói xong còn cố ý nâng cằm lên, một bộ dáng không ai bì nổi.
Chỉ tiếc các bạn nhỏ khác không hề có chút ý nghĩa hùa theo. Trương Dã cùng Buffel ngồi cạnh Hanni không hẹn mà cùng nâng tay đập một cái thật kêu vào cái ót của Hanni đang đầy vẻ kiêu ngạo.
"A! Sao các cậu có thể đánh vào đầu tôi!! Biết quan trọng thế nào không hả? Đánh ngu luôn thì làm sao bây giờ!"
Đối với Hanni đang xù lông, mọi người đồng loạt làm lơ. Bỗng nhiên Bite vẫn luôn trầm mặc cư nhiên mở miệng: "Không cần đánh thì đã ngốc sẵn rồi."
"Phụt...... Ha ha ha ha ha."
"Bite nói đúng!"
"Hôm nay tôi mới phát hiện Bite cậu cư nhiên cũng có kỹ năng độc miệng này đấy."
Bite vẫn mang biểu tình bình tĩnh tựa như đang nói một việc hết sức bình thường khiến mọi người cười thành lăn lóc. Đặc biệt là Hanni nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, càng làm đồng đội cười to không ngừng, không khí nguyên bản có chút ngưng trọng nháy mắt sinh động lên không ít.
Chờ mọi người cười đủ rồi, Lenny mới mở miệng nói với Ngũ Tử Mặc: "Ngũ Tử Mặc cậu không cần lo lắng, chúng tôi hiểu rõ quyết định của cậu. Kỳ thật chúng ta hẳn nên cảm tạ Nguyên Soái đại nhân cố ý sửa đổi hình thức khảo hạch lần này mới đúng."
"Đúng vậy."
Trương Dã thu hồi tươi cười trên mặt, hai mắt thả lỏng ngẩng đầu nhìn lên không trung, "Tôi vốn cho rằng lấy mười phần thực lực của học viên năm hai hệ cơ giáp thì đối phó với loại Thứ Nguyên Trùng Tộc thấp kém nhất căn bản là dễ như trở bàn tay. Nhưng hiện thực lại hung hăng quăng lại một cái tát."
"Ếch ngồi đáy giếng, đúng, thành ngữ Hoa Hạ cổ là như thế này nhỉ?" Buffel cũng sâu kín mở miệng nói.
Có thể được Sarah thừa nhận là đồng bạn, thực lực sao có thể yếu? Vô luận là Trương Dã hay là Buffel, Hanni, Bite, Lenny, sáu người bọn họ vốn nằm trong top mười người đứng đầu năm hai hệ cơ giáp của Trường Quân Sự Đệ Nhất.
Ở trong trường học, bọn họ ngày thường huấn luyện khắc khổ nhưng nếu nói bọn họ không đắc chí vì bản thân ưu tú là không có khả năng. Đều là một đám người trẻ tuổi, tính cách tranh cường háo thắng chắc chắn sẽ có.
Nhưng ngày đầu tiên, hoặc phải nói chính là nửa ngày vừa trôi qua làm đàn thiên chi kiêu tử này nhận rõ hiện thực tàn nhẫn. Bọn họ chỉ là những bông hoa xinh đẹp kiều diễm được bảo vệ che chở cẩn thận trong tháp ngà, vốn không biết bên ngoài có bao nhiêu đáng sợ cùng tàn khốc. Giống như khối sắt vậy, không trải qua ngàn chùy vạn đánh*, sao có thể chân chính thành tài?
*Câu này trong bản raw là 千锤万打, tớ