Nguyên Soái Thỉnh Đạm Định [ Tinh Tế ]

Chương 6


trước sau


Editor: Hủ Nương

Hành vi Borg công kích Ngũ Tử Mặc quá mức đột ngột, đừng nói là nhóm học viên đứng ở nơi xa xem diễn, ngay cả Ngũ Tử Mặc đứng trước mặt Borg cũng không thể nghĩ tới tính nhẫn nại của tên này lại thấp như vậy, một lời không hợp liền muốn động tay động chân.

Lượng Tử thú tuy rằng là sinh vật lợi hại, người thường nhìn không được, nhưng công kích của chúng nó đối với lính gác hay dẫn đường đều hữu hiệu, đối người thường càng hữu hiệu. Hay phải nói Lượng Tử thú này là cụ thể hóa từ tinh thần lực, công kích người thường càng đáng sợ hơn, bởi vì nó không chỉ liên tiếp nhắm vào thân thể, ngay cả tinh thần cũng là mục tiêu công kích của chúng nó.

Đang đối mặt với uy hiếp của tử vong, Ngũ Tử Mặc không có khả năng tiếp tục che dấu thân phận dẫn đường của mình. Thời đại tinh tế, có thể đối phó Lượng Tử thú, chỉ có Lượng Tử thú. Tuy rằng ở trong mắt cậu, Lượng Tử thú của cậu chỉ hiểu được bán manh, không hề có sức chiến đấu đáng nói, nhưng vẫn như cũ là Lượng Tử thú nha, tuyệt đối có thể chắn vài cái!

Tuy nhiên có lẽ hôm nay thần may mắn vẫn luôn chiếu cố Ngũ Tử Mặc, không đợi cậu gọi quả trứng kia ra, sau lưng liền "hưu" một tiếng, một thứ gì đó như tia chớp bay vụt qua. Kền kền đang chuẩn bị công kích Ngũ Tử Mặc trực tiếp bị đâm bay, Borg cũng bị một cỗ lực mạnh mẽ đánh cho bay ngược đâm về phía sau mặt vách tường. Thành hình chữ đại (大), Borg cả người dính ở trên vách tường mới xuất hiện một cái khe nhỏ.

Thình lình xảy ra biến chuyển làm tất cả người ở đây chỉ có thể trừng to mắt ngơ ngác nhìn Borg bị đâm bay.

Ngũ Tử Mặc còn đỡ hơn một chút, thân là đại thần hacker (đã từng), cậu vẫn có thể nói là trải qua việc đời, cho nên cậu là người phản ứng lại nhanh nhất ở đây. Nhìn Borg dính ở trên vách tường, Ngũ Tử Mặc sờ sờ cằm. Không uổng danh là lính gác năng lực cường đại, thể chất so với người bình thường tốt hơn nhiều. Nếu người thường bị đánh thành như vậy đã sớm đưa đến phòng bệnh chăm sóc đặc biệt rồi.

Đối với con kền kền đang bị đàn áp bởi một hắc báo (con báo đen) có cánh phía kia, Ngũ Tử Mặc biết đó là Lượng Tử thú, cho nên không dám nhìn lộ liễu. Trực giác nói cho cậu, báo đen kia rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm, tuyệt đối không thể để nó biết mình có thể nhìn thấy nó! Ngũ Tử Mặc tin tưởng trực giác bản thân, bởi trực giác với nguy hiểm này đã giúp cậu ở thế giới internet tránh đi không ít nguy hiểm.

Mặt khác, phía bên kia, móng vuốt của con báo đã vươn ra, dưới ánh mặt trời tản ra hàn quang lạnh lùng. Kền kền dưới móng vuốt đe dọa đã không còn bộ dáng hung mãnh như lúc nãy. Nó run bần bật, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sợ hãi, muốn gọi chủ nhân của mình, lại không biết chủ nhân nó hiện tại đến thân mình cũng khó bảo toàn..


Hắc báo đang nhàn nhã đùa bỡn kền kền dưới chân, đột nhiên tựa như cảm giác được gì đó, đồng tử màu bạc lạnh băng động một chút, bình tĩnh nhìn về phía Ngũ Tử Mặc.

"A..." Nằm trong tầm nhìn của hắc báo, trong nháy mắt Ngũ Tử Mặc cảm giác giống như bị cái gì đó theo dõi, theo bản năng run lên, càng không dám nhìn vào hắc báo bên kia.

Con Lượng Tử thú này thật sự quá đáng sợ, đến tột cùng là chủ nhân thế nào mới có thể cụ hiện hóa ra một sinh vật kinh khủng như vậy!

Ngũ Tử Mặc không biết chủ nhân hắc báo này là ai, nhưng những nhóm lính gác có thể nhìn thấy hắc báo lúc đầu là một ngơ ngác, sau đó tất cả đều cùng lộ ra biểu tình kích động, hai mắt sáng lên nhìn về phía Ngũ Tử Mặc...... là nhìn người đang bước chậm phía sau cậu.

Ngũ Tử Mặc không biết nhóm học viên nhìn thấy ai lại kích động như vậy, nhưng sau lưng truyền đến tiếng bước chân có tiết tấu vô cùng quy củ, làm cho Ngũ Tử Mặc - hơi chút rối loạn ám ảnh cưỡng chế - tỏ vẻ tiếng bước chân này nghe đến tai quá thoải mái đi được đó biết không?!

"Borg! Trường quân đội đệ nhất dạy cậu mang theo sát ý công kích đồng học như vậy sao?!" Âm thanh mắng chửi từ phía sau Ngũ Tử Mặc truyền đến.

Lúc này Ngũ Tử Mặc mới nhớ ra, tò mò nhìn về phía sau, đến tột cùng là ai tốt bụng như vậy, ra tay cứu cậu.

"Yo? Vậy mà lại là soái ca vừa thấy trước cổng trường! Mọe, càng gần càng thấy đẹp giai!"

Hướng bên này đi tới là ba thanh niên có bề ngoài độc đáo, đặc biệt là vị ở giữa kia. Trên người anh là quân trang đĩnh đạc thẳng tắp, cảm giác uy nghiêm thần thánh không thể xâm phạm, lại phối với biểu tình nghiêm túc trên mặt, người dù có can đảm đến đâu cũng không dám nhìn thẳng.

Tuy nhiên, trong mắt một tên nhan khống (thích ngắm những khuôn mặt xinh đẹp)  chính hãng như Ngũ Tử Mặc, lại có thể biến thành chế phục dụ hoặc......(khụ, đại khái là quân phục quyến rũ :>>)

Ngũ Tử Mặc nên cảm thấy may mắn vì Nguyên Soái đại nhân không có thuật đọc tâm, nếu không vị lão đại này biết ý niệm đáng khinh hiện tại của Ngũ Tử Mặc —— nhìn trời, hy vọng ngày này sang năm vẫn còn có thể nhìn thấy vị dũng sĩ Ngũ Tử Mặc này!

Suy nghĩ của Ngũ Tử Mặc thì Nguyên Soái đại nhân không biết, tuy nhiên cậu nhỏ giọng nói thầm, không chỉ Nguyên Soái đại nhân, hai người đi cùng anh cũng nghe được rành mạch.

Tuyệt đối không nên xem thường các giác quan của nhóm lính gác, đặc biệt là lính gác cao cấp. Ngũ Tử Mặc tự cho là người khác sẽ nghe không được, trong tai lính gác cao cấp không khác gì với việc cầm loa tuyên cáo đại chúng. So với sự xấu hổ cạn lời của vị kia được cậu nhắc đến, một vị đi cùng với anh không hề cho Nguyên Soái đại nhân mặt mũi, ôm bụng cười ha ha lên.

"Phụt, ha ha ha ha! Scott cậu có nghe thấy gì không, thật sự có người dám đùa giỡn trước mặt cậu này! Ha ha ha, không được, cười chết ông đây rồi!" Không đợi Nguyên Soái đại nhân sắc mặt căng thẳng mở miệng, thanh niên bước nhanh đi đến trước người dũng sĩ Ngũ Tử Mặc, nửa ngồi xổm tò mò đánh giá trên dưới Ngũ Tử Mặc một phen.

Sau đó mới duỗi tay vỗ vỗ bả vai Ngũ Tử Mặc, "Nhóc con, cậu quả nhiên là dũng sĩ mà! Dám ngang nhiên đùa giỡn Nguyên Soái đại nhân trước mặt hắn! Rất giỏi giang rất mạnh mẽ! Về sau có chuyện gì, có thể tìm ta, ta tên là Rocar · Maka."

Sau khi nói xong lấy ra quang não nói với Ngũ Tử Mặc: "Tới tới tới, số quang não của nhóc con là bao nhiêu, chúng ta kết bạn."

Bị người phong là dũng sĩ - Ngũ Tử Mặc - khi nghe đến tên người nào đó, đừng nhìn biểu tình của cậu không có gì biến hóa, trong đầu đã vào trạng thái điên cuồng spam từ lâu rồi!

Ở tinh tế bên người tên là Scott không ít, nhưng người tên là Scott, lại còn là nguyên soái, toàn bộ tinh tế cũng chỉ có một người thôi!


Nam thần của dân chúng toàn tinh tế —— Scott · Alman Nguyên Soái đại nhân!!!

Tui phắc phắc phắc phắc! Nhan sắc Nguyên Soái đại nhân sao lại đẹp đẽ tuấn tú đến mức nhật nguyệt thất sắc nước biển chảy ngược như vậy! Quyết định! Từ hôm nay trở đi, Nguyên Soái

đại nhân, bổn đại thần chính là fan não tàn của anh! Tuyệt đối sẽ thắp hương thành kính cung phụng!

Đừng ngạc nhiên khi tới tận bây giờ Ngũ Tử Mặc mới phát hiện người bị cậu phong là cực phẩm soái ca là vị siêu cấp nam thần Alman nguyên soái. Ký ức nguyên chủ tuy rằng có các loại sự tích anh dũng của Alman nguyên soái, nhưng bị hố ở chỗ lại không có bộ dáng Nguyên Soái đại nhân!

Thôi không truy cứu con mọt sách kia nữa, Ngũ Tử Mặc yên lặng ưu thương một chút, sau đó rất nhanh gia nhập vào nhân vật fan não tàn.

"Há? Nhóc con, cậu làm sao vậy?" Rocar nhìn thấy Ngũ Tử Mặc đột nhiên cứng đơ, kỳ quái giơ tay ở trước mặt cậu quơ quơ, "Không phải là bị ngốc rồi chứ?"

Trong đầu còn đầy các loại spam - Ngũ Tử Mặc - nghe được Rocar cư nhiên dám nói cậu bị ngốc, ngay lập tức lộ ra nụ cười thần bí đến từ đại thần MO với người ta, quả nhiên làm người nào đó theo bản năng cứng đờ. Tiếp đó mới đổi thành vẻ mặt nghiêm túc, căn bản không thể nhìn ra những ý nghĩ đen tối về Nguyên Soái trên mặt cậu.

Mỉm cười, nụ cười vô cùng ngây thơ trong sáng, lại phối hợp với khuôn mặt non nớt thanh tú của Ngũ Tử Mặc hiện tại, rất có thể hù dọa người ta.

Tỷ như mỗ Nguyên Soái đại nhân... đối với tươi cười như vậy chỉ có thể tiếp tục trầm mặc......

Đối diện với đôi mắt màu bạc của nguyên soái, Ngũ Tử Mặc không hề né tránh, tựa như có thể từ cặp mắt hắc bạch phân minh kia nhìn thẳng thấu đáy lòng, Alman Nguyên Soái đại nhân tiếp tục trầm mặc.

Thời gian tựa như yên lặng, ngay cả Rocar vẫn luôn gào to cũng an tĩnh lại, tò mò nhìn Ngũ Tử Mặc đồng thời bội phục, quả nhiên không hổ là dũng sĩ dám đùa giỡn nguyên soái. Hắn đã lâu chưa thấy qua người trẻ tuổi có thể để diện với khối băng Scott này. Hai người đối diện, là Ngũ Tử Mặc dời mắt đi trước, chỉ là cậu không muốn lưu lại ấn tượng không tốt với nam thần mà thôi.

Tiếp đến, cậu tò mò nhìn thẳng vào Rocar cười nói: "Chào ngài, thiếu tướng Makar, chào ngài, Alman Nguyên Soái, tôi là học viên năm hai trường quân đội đệ nhất Ngũ Tử Mặc."

Sau khi biết thân phận Alman, vị này còn tự báo luôn tên họ, Ngũ Tử Mặc liền biết hắn là phó quan của Alman nguyên soái. Phó quan của nguyên Soái đại nhân đều là cấp bậc thiếu tướng, không hổ là nam thần nhà cậu, mọe nó đến phó quan cũng đẹp giai, kích động ing!

"Ngũ Tử Mặc, cái tên này có chút quen quen." Rocar nhìn Ngũ Tử Mặc không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa lòng gật gật đầu, lại lấy ra quang não lần nữa, muốn thêm bạn tốt.

Nguyên Soái đại nhân cũng bình tĩnh gật đầu với Ngũ Tử Mặc, còn nội tâm có phải cũng bình tĩnh như vậy hay không thì chỉ có mình anh biết.

Sau khi thêm bạn tốt trên quang não, Rocar cuối cùng cũng nhớ được vì sao cái tên Ngũ Tử Mặc này lại quen tai đến vậy, "A! Cậu chính là Ngũ Tử Mặc trong truyền thuyết kia!?"

Ngũ Tử Mặc đương nhiên biết đối phương vì sao lại shock như vậy nhưng một chút cũng không thèm để ý, gật gật đầu đáp lại nói: "Không sai, tôi chính là vị kia."

"Ách, ngại quá."

"Không sao."


Tuy rằng là phó quan nguyên soái nhưng Rocar rất bát quái (thích hóng hớt), vì vậy chuyện đồn đãi về Ngũ Tử Mặc tại trường quân đội đệ nhất hắn đều nắm được. Đặc biệt ở chỗ dù tư chất đối phương rất tốt nhưng lại không thể thức tỉnh trở thành dẫn đường, lại nhớ lại lúc đầu gặp mặt, thiếu niên này không kiêu ngạo không siểm nịnh, không màng hơn thua làm vẻ ta đây, Rocar càng muốn thay Ngũ Tử Mặc cảm thấy đáng tiếc.

Tuy nhiên cứ cho là người thường thì cũng không thành vấn đề nha, người thường trong Thiên Khiển Quân Đoàn chiếm tỉ lệ cũng không ít, Rocar cùng nguyên soái không phải người kiến thức hẹp hòi ngu xuẩn. Có đôi lúc, người thường còn làm việc tốt hơn so với lính gác dẫn đường hay người siêu năng này kia.

Rocar nhìn Ngũ Tử Mặc giống như con sói đóng giả bà ngoại nhìn cô bé quàng khăn đỏ, nội tâm đánh bàn tính nhỏ, nghĩ cách làm sao có thể bế người ta quẹo vào Thiên Khiển Quân Đoàn sau khi tốt nghiệp.

Ngũ Tử Mặc không biết chính mình bị để ý, dù rằng tầm mắt Rocar rất đáng khinh nhưng Ngũ Tử Mặc thần kinh đủ thô không thèm để ý.

Mặt khác phía bên kia, bị mọi người làm lơ - Borg - sau khi làm tượng người dính trên vách tường một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm lại đươc một chút cảm giác tồn tại.

Không hổ là người được Ngũ Tử Mặc kinh ngạc cảm thán tố chất thân thể, Borg tự kéo thân từ trên vách tường xuống dưới, phun ra bọt máu trong miệng, ánh mắt mang theo sát ý trừng Ngũ Tử Mặc.

"Đến tột cùng là ai!"

Đáng thương Borg bị đánh đến mức dính trên tường căn bản không thấy rõ đến tột cùng là ai đã ra tay. Trong suy nghĩ của vị thiếu gia này, người dám can đảm ra tay với thiếu gia Phis gia tộc này,bất luận là ai, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

"Chậc, còn tưởng rằng đây chỉ là thứ rác rưởi biết bắt nạt kẻ yếu, hiện tại xem ra khả năng chịu đòn vẫn còn tốt nhỉ." Nếu Rocar biết mấy ngàn năm trước có một loại sinh vật gọi là tiểu cường (con gián á), biệt hiệu là đánh không chết, hắn nhất định sẽ kinh ngạc cảm thán tên Borg rác rưởi này nhất định là tiểu cường chuyển thế.

"Anh là ai! Cư nhiên dám nói chuyện với bổn thiếu gia như vậy, chẳng lẽ không sợ gia tộc Phis trả thù sao!"

Đầu còn chút hỗn loạn, Borg không thấy rõ người cười nhạo hắn là ai, chỉ nghe được lời nói trào phúng lời nói bên tai, lập tức mở miệng uy hiếp.

"Aiyo, gia tộc Phis trả thù hả, tôi sợ quá nha." Rocar chỉ sợ chuyện không lớn, không ngừng giả bộ trưng lên biểu tình xúc động, còn thẹn thùng duỗi tay vỗ vỗ ngực tỏ vẻ tui thật sự sợ quá à.

Một tràng động tác cùng lời nói của Rocar phát ra, ngay cả thần kinh thô như Ngũ Tử Mặc cũng không thể không run rẩy khóe miệng, quay đầu nhìn về phía Nguyên Soái đại nhân hỏi một câu ——

Nam thần, phó quan nhà anh hung tàn như vậy, là do anh đào tạo ra sao?

..........



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện