Nguyên Soái Thỉnh Đạm Định [ Tinh Tế ]

Chương 5


trước sau


Editor: Hủ Nương

Sân huấn luyện ở trường quân đội đệ nhất Liên Bang mở cửa 24/7 cho mọi học sinh trong trường, đặc biệt là kỳ thi cuối năm.

Mỗi lần sắp đến kỳ thi, học sinh tại trường quân đội đệ nhất ai nấy đều có ý chí chiến đấu tràn đầy với mong muốn đạt kết quả cao.

Vì sao ư? Bởi vì ba người đứng đầu mỗi lớp sẽ có một tháng thực tập quân sự trong kỳ nghỉ.

Mà nghe đồn nơi thực tập nay năm là nơi có nguyên soái Quân Đoàn Thiên Khiển, quân thần Scott Alman trong truyền thuyết! Tin đồn này làm cho tất cả các học viên đủ điều kiện cho top 3 ai nấy đều xoa tay hầm hè. Cứ cho là không thể tận mắt nhìn thấy Alman nguyên soái, nhưng chỉ cần có thể ở Quân Đoàn Thiên Khiển thực tập đủ làm cho bọn họ hạ một bút thật nặng vào lý lịch cá nhân.

Vì thế sân huấn luyện hiện tại so dĩ vãng càng thêm khí thế ngất trời, đặc biệt là phòng huấn luyện cơ giáp, từ sớm đến tối cũng chưa ngớt người tập luyện.

Trong phòng huấn luyện cơ giáp, một thiếu niên cười tủm tỉm nhìn thấy bóng dáng một thiếu niên khác nhảy xuống từ trong khoang luyện tập thao tác cơ giáp thao lập tức đối  hô lớn: "Ha, Borg, sao cậu còn ngồi ở chỗ này, cậu không biết vị tiểu dẫn đường cậu cố ý chọn lựa kia rốt cuộc cũng xuất hiện ở cổng trường rồi à? Không tự mình đón sao?"


Borg vừa nhảy xuống mặt đất, đang vì thành tích luyện tập không tốt lắm mà mang biểu tình âm trầm, đột nhiên nghe được nội dung kia càng làm mặt Borg biến thành màu đen.


Một ánh mắt lạnh quét về phía Carter đang cười tủm tỉm không sợ chuyện biến lớn.

Bị Borg dùng ánh mắt uy hiếp, Carter một chút cũng không thèm để ý, còn ra vẻ quen thuộc đi đến bên cạnh Borg muốn chụp bả vai Borg một cái lại bị người kia ép ra phía sau đành nhún nhún vai, không tiếp tục kích thích Borg.

"Sao thế, chẳng lẽ tiểu dẫn đường của cậu không nói cho cậu biết hôm nay sẽ quay về trường à? Aiyo xấu hổ quá, thiếu chút nữa đã quên, Ngũ Tử Mặc không hề thức tỉnh thành dẫn đường mà chỉ là một người bình thường. Mà một người bình thường chắc chắn không thể làm bẩn nhóm dẫn đường cao quý."

"Carter · Surrey, cậu có ý gì?!" Âm thanh nghiến răng nghiến lợi từ trong miệng Borg phun ra.

"Tôi thì có ý gì chứ, tôi chỉ tốt bụng tới đây báo cho cậu biết Ngũ Tử Mặc đã quay lại trường học mà thôi. Hiếm khi bổn thiếu gia có lòng tốt như vậy cậu lại không hiểu, bổn thiếu thật đau lòng."

Bị Borg chỉ tên nói họ chất vấn, Carter một chút cũng không sợ. Vì gia tộc Surrey sau lưng hắn ta cùng với gia tộc Borg Phis vốn dĩ là đối đầu. Hai gia tộc thực lực bằng nhau, còn chưa nói đến địa vị của hắn ta chắc chắn có lợi hơn so với tên Borg nửa vời trong gia tộc này. Sự việc Ngũ Tử Mặc đã đủ làm Carter khinh thường Borg, tên này vậy mà dám dùng loại tính kế tầm thường như vậy. Hiện tại có cơ hội khiến tên Borg này chịu chút ngột ngạt, Carter đương nhiên vô cùng vui vẻ.

"Hừ!"

Ý nghĩ của Carter, Borg đương nhiên rõ ràng, cũng biết thực lực gia tộc đối phương ngang bằng nhà mình. Vì thế dù cho Borg có chán ghét người trước mắt này đến đâu cũng không dám nghĩ đến chuyện dạy dỗ hắn ta. Căm giận trừng mắt nhìn Carter một cái, Borg phủi tay rời khỏi phòng huấn luyện.

"Xùy, làm bộ cái gì chứ." Carter đứng trong phòng huấn luyện nhìn bóng dáng Borg rời đi khinh bỉ nói.

Mặt khác, sau khi quyết định chuyển hệ, Ngũ Tử Mặc cũng không đợi lâu, nhìn thời gian còn sớm liền trực tiếp đứng dậy chuẩn bị đi tìm chủ nhiệm hệ xử lý chuyện này. Thiếu niên thiện lương Lyle cũng đi theo, hy vọng trên đường đi có thể khuyên lại bạn tốt. Chỉ cần không phải người ngốc đều biết, chuyện chuyển từ hệ chỉ huy trọng điểm sang hệ hậu cần gắn đầy học tra này thật sự là một chuyện khiến người ta vô cùng khó hiểu đó!

Nhưng quyết định của Ngũ Tử Mặc căn bản không ai ngăn được. Giống như đời trước, lúc cậu dứt khoát làm lơ ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của bạn bè thân thích quyết định trở thành một tên trạch nam biết.

Vị danh nhân Ngũ Tử Mặc này xuất hiện trong diễn đàn trường học tựa như một trận cuồng phong nhanh chóng thổi bay hết đầu não học viên trường quân đội đệ nhất Liên Bang. Vì lúc trước Ngũ Tử Mặc thật sự quá nổi tiếng, tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ thức tỉnh trở thành một dẫn đường, kết quả hoàn toàn ngược lại, cậu vẫn như cũ là một người bình thường.

Kỳ thật trong thế giới tinh tế này, người thường chiếm tổng thể 70%, vì thế làm người thường cũng không có gì kỳ quái. Chỉ là nghe đồn Ngũ Tử Mặc cơ hội thức tỉnh rất lớn, kết quả lại là do mọi người nghĩ nhiều. Cảm giác này giống như lúc đổ thạch, viên đá mà các chuyên gia đều nói có thể khai giải ra viên đế vương lục kết quả sau khi cắt ra phát hiện bên trong chỉ là đá trắng thông thường.*

*: Đoạn này nói về đổ thạch mà tớ thì không hiểu lắm nên để QT nhé ><

Không nói đến những nhóm thế lực nhìn lầm, bát quái nhân sĩ nhàn đến phát hoảng cũng kinh ngạc cảm thán thế sự vô thường. Còn có một nhóm người chuyên xem diễn không sợ việc lớn càng không thích Ngũ Tử Mặc.


May mà tố chất học viên trường quân đội đệ nhất không tồi, ít nhất bọn họ nhìn thấy tin tức về Ngũ Tử Mặc cũng chỉ đứng xa nhìn, không hề chỉ chỉ trỏ trỏ. 


Đối với ánh mắt đánh giá gì đó, Ngũ Tử Mặc trực tiếp làm lơ.

Học viên trường quân đội đệ nhất học viên có tố chất tốt, không đại biểu cho toàn bộ đều là như thế, tỷ như Borg vừa mới ăn một bụng hỏa khí từ Carter nổi giận đùng đùng chuẩn bị tìm Ngũ Tử Mặc, chất vấn phế vật như cậu sao còn dám trở về trường học. Trong quá trình tìm người, Borg nghe được tin tức phế vật Ngũ Tử Mặc này to gan dám mở miệng đùa giỡn Alman Nguyên Soái đại nhân ngay trước cổng trường! Hành vi này đúng là tìm chết!  Lửa giận của Borg càng thêm tăng vọt khiến những người nhìn thấy hắn ta cũng không dám tiến lên chào hỏi.

Văn phòng giáo viên đương nhiên tiếp tục tuân theo bản chất của nhà giàu của trường học, không phải có một tòa mà tận ba tòa có cổng vào nằm cạnh sân tập.

Khi Ngũ Tử Mặc cùng Lyle chuẩn bị

lên lầu, Borg đang vội vã tìm người cũng vừa lúc thấy được cậu.


"Ngũ Tử Mặc cậu đứng lại đó cho tôi!" Rất xa, Borg hét lớn với Lyle đang nói chuyện phiếm Ngũ Tử Mặc.

Borg rống to đến mức khiến Ngũ Tử Mặc cùng Lyle sững sờ, ngay cả những học viên đang xem trộm đều dừng bước chân, tầm mắt thẳng tắp quét về phía bên này.

Khi thanh âm kia vang lên, Ngũ Tử Mặc liền biết hắn ta là ai.

Nhìn Borg tựa như đầu trâu khí thế hung mãnh xông tới chỗ mình, Ngũ Tử Mặc híp nửa mắt, khóe miệng hơi hơi hướng về nhếch lên, nhỏ giọng nói thầm nói: "Thật là thiên đường có lối thì không đi, địa ngục không cửa lại xông vào. Mới nãy còn nghĩ làm sao để dạy dỗ tên khốn này, hắn ta liền tự động đưa tới cửa. Nếu mình không vả mặt hắn ta thật mạnh thì phải xin lỗi bản thân rồi."

"A Mặc, cậu đang nói gì thế?" Lyle nhìn thấy Borg xuất hiện là khẩn trương, sợ bạn thân lại luẩn quẩn trong lòng. Chỉ là khi cậu quay đầu nhìn về phía Ngũ Tử Mặc, lại thấy cậu nói thầm không hiểu ra sao.

"Không nói gì cả, chờ lát nữa cậu không cần nói chuyện, chỉ cần xem là được." Ngũ Tử Mặc vỗ vỗ bả vai Lyle bả vai. Đứa nhỏ này vừa nhìn chính là một đứa trẻ ngoan không biết đánh nhau, đối với tên tiểu nhân kia đứng xem là được rồi.

"Ồ." Không biết vì sao, hôm nay tính cách bạn mình có chút thay đổi. Nhưng đối với Lyle mà nói bất kể Ngũ Tử Mặc thay đổi như thế nào đều là bạn thân của cậu.

"Aiyo, tôi còn tưởng rằng là ai dám to gan đứng trước phòng giáo viên hú hét như vậy, thì ra là Phis đại thiếu gia nhà chúng ta nha. À không đúng, nếu tôi nhớ không nhầm thì trong gia tộc Phis bảy đứa con thì Borg thiếu vẫn là người thứ tám nhỉ? Xin lỗi nhé, loại việc nhỏ này đầu óc tôi không rảnh nhớ kỹ nổi."

Những câu nói tưởng như quen thuộc lại chọc vào tâm của Borg cứ từ miệng Ngũ Tử Mặc tùy ý phun ra khiến những học viên dừng bước vây xem chưa kịp kinh ngạc Ngũ Tử Mặc độc miệng lại bị nội dung nói của cậu làm bật cười.


Loại người dối trá như tên Borg này cũng chỉ có Lyle cùng Ngũ Tử Mặc bản tính thuần lương mới có thể tin. Đa số học viên trong trường đều biết nhân phẩm hắn ta là gì, ngạo mạn vô lễ, đặc biệt là đối những gia tộc thực lực không mạnh bằng gia tộc Phis, càng là kiểu dùng cằm nhìn người. Nếu không phải kiêng kị gia tộc Phis, những người khác đã sớm muốn giáo huấn cái tên tự cho là đúng này.

"Được lắm Ngũ Tử Mặc, bổn thiếu gia lần đầu tiên biết loại phế vật như cậu còn nhanh mồm dẻo miệng như vậy!" Borg vọt tới trước mặt Ngũ Tử Mặc, phẫn nộ chỉ tay vào cậu nói.


Lúc Borg xuất hiện trước mặt, Ngũ Tử Mặc theo bản năng lùi ra sau một bước, tuy nhiên không phải do sợ hãi Borg mà do Borg phẫn nộ nên không khống chế được Lượng Tử thú của hắn ta. Vậy nên lúc này Ngũ Tử Mặc đối mặt không chỉ là một mình Borg phẫn nộ mà còn có một con vật tương tự như kền kền đang nhe răng hướng về phía cậu.

Thấy nó vẫn đang phẫn nộ vỗ cánh, Ngũ Tử Mặc nỗ lực khống chế tầm mắt không nhìn đến con Lượng Tử thú này.

Lúc đang nhìn kền kền, Ngũ Tử Mặc mới nhớ tới, vô luận là lính gác hay là dẫn đường, chỉ cần thức tỉnh thì đều có tinh thần lực Lượng Tử thú thuộc về chính mình. Cũng chỉ có lính gác và dẫn đường mới có thể nhìn thấy thân ảnh sinh vật Lượng Tử thú này.

Ngũ Tử Mặc biết tuyệt đối không thể mắt đối mắt cùng kền kền, đành phải đem toàn bộ tinh thần đặt trên người Borg.

"A, Borg, lời này cậu nói là câu buồn cười nhất đời này tôi từng nghe qua. Nếu tôi là phế vật, vậy không biết Borg thiếu cậu có thành tích ở hệ chỉ huy quân sự xếp sau hai trăm người thì gọi là gì."

Hệ chỉ huy quân sự năm hai có tổng cộng có 400 học viên, so với Ngũ Tử Mặc xếp hạng top 10, cái tên Borg này thực sự rất mất mặt.

"Còn chưa nói tới việc cậu là lính gác nha, một tên lính gác mà so với người thường như tôi còn phế vật hơn, nếu tôi là cậu, tôi cũng không ồn ào kêu la khắp nơi như vậy." 

Cũng không thể trách Ngũ Tử Mặc, bởi vì trong mười người top đầu kia, ngoài Ngũ Tử Mặc ra, chín người khác đều là lính gác. Vì thế người thường - Ngũ Tử Mặc thật sự là học bá đặc biệt của hệ chỉ huy quân sự. Sau đó không đợi đến lúc Borg sắc mặt đỏ bừng mở miệng, Ngũ Tử Mặc đột nhiên bước tới một bước, làm lơ kền kền đã mở miệng uy hiếp cậu, ra vẻ tốt bụng vỗ vỗ bả vai Borg.

"Kỳ thật, người ngu ngốc thế nào cũng không quan trọng. Nhưng nếu đã là người ngu ngốc thì nhất định phải đọc sách nhiều nha, chỉ có đọc sách mới có thể làm cho đồ ngu biết lễ nghĩa liêm sỉ là gì, cậu nói đúng không?"

"Ngũ Tử Mặc!"

Bị Ngũ Tử Mặc nói móc đến mức lý trí cũng biến mất, Borg làm lơ quy định lính gác không thể tùy ý động thủ với người bình thường, kền kền trên đầu hắn đột nhiên mở cánh, trực tiếp hướng Ngũ Tử Mặc bay tới, miệng lớn bén nhọn muốn lao tới nơi không phòng thủ - phần trán của Ngũ Tử Mặc
"A!"
"Cẩn thận!"
"Dừng tay!"
..........



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện