Người thứ mười tám.
Tứ Du thở ra một hơi khẽ nói.
Đám người nằm dưới mặt đất vừa làm cho hắn vui lòng, vừa làm cho hắn mệt nhọc.
Nghĩ lại thì cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nhìn mười tám thân ảnh nằm dưới mặt đất không có chút động tĩnh gì, Dạ Trần híp mắt lại nói: Còn tên Thái Ngọc gì đó nữa!
Đúng, chính là hắn, tên cầm đầu đám người này, xúm lại với nhau bàn chuyện không đâu vào đâu.
Cách ngươi trách thì hãy trách Tứ Du đi.
Tại vì hắn ngăn ta lại, mà các người mới ra nông nỗi này!
Nhìn lại đám thân ảnh nằm dưới mặt đất, Dạ Trần vội đổ hết mọi tội lỗi lên thân ảnh đang đứng bên cạnh hắn.
Này này này.
Ngươi nói vậy là có ý gì? Một nửa số người nằm ở đây, chính là do ngươi làm ra đó!
Nghe người bên cạnh câu mở miệng thốt ra đầu tiên là chối bỏ sạch trách nhiệm, đổ tội lên người hắn, Tứ Du liền thất kinh trợn tròn mắt vội quay sang nhìn đối phương, mau chóng mở miệng lên tiếng đính chính lại.
Người ra tay làm thịt đám người trước mắt hung hăng nhất, nhanh gọn nhất phải là hắn, Dạ Trần mới đúng.
Hắn Tứ Du cũng chỉ là ra tay ngăn cản đám người này chạy trốn mà thôi.
Nhưng trong quá trình vẫn để sổng mất một con cá lớn.
Thấy đối phương mãi không lên tiếng, Tứ Du gấp nói: Ngươi nói gì đi à!
Dạ Trần mới không thèm trả lời đối phương.
Bây giờ lên tiếng, không phải là tự tìm đường khó sao.
Hắn còn đang tập trung quan sát, xem rốt cuộc tên Thái Ngọc kia chạy đi đâu rồi.
Tên đó làm cho hắn xuýt chút nữa hộc máu, ngất luôn tại chỗ, trở thành trò cười của Giới thành.
Đã vậy, không hiểu đối phương ăn gì mà trí tưởng tượng phong phú như vậy.
Hắn và tên chết tiệt Tuyên Nghi thì có cái gì chứ.
Mà đôi mắt tên Thái Ngọc đó là hàng thứ phẩm, bị lỗi khi tạo thành sao? Nhìn thế nào mà xem Tứ Du từ nam nhân thành nữ nhân luôn rồi.
Mặc dù từ xa nhìn lại có chút giống nữ thật nhưng nam nhân khí khái trên người đối phương vẫn còn à.
Làm hại hắn thất kinh một phen.
Món nợ này nhất định phải tính sổ lại.
Cả gốc lẫn lãi không thiếu một điều gì.
Dạ Trần hậm hực thầm nghĩ.
ẦM..!!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Chuyện gì?
Dạ Trần và Tứ Du bị thanh âm phát ra làm cho giật mình, hai người vội quay đầu nhìn lại nơi truyền đến thanh âm.
Ở khu vực năm cột sáng đứng hiên ngang giữa đất trời kia, một đám mây đen hình nấm khổng lồ từ dưới mặt đất phun trào lên.
Vù...
— QUẢNG CÁO —
A a a...
Không gian lăn tăn dữ dội như biển cả gợn sóng thổi bay đám người ở gần đó ra xa.
Đám cao tầng Diệt Ma Hội đứng ở gần đó cũng được một phen thất kinh.
Xoẹt xoẹt...!Từng ánh hào quang sáng chói loé lên, một màn chắn được tạo ra từ ma lực ngăn lại dư uy đang tàn phá mọi thứ xung quanh.
Nhìn quang cảnh chấn nhiếp nhân tâm trước mắt, Tứ Du biến sắc khẽ nói: Đó là...!một cột sáng tạo lên từ ma trận đã biến mất.
Trước mắt họ, năm cột sáng chỉ lối nay chỉ còn lại bốn.
Một cột sáng ở ngay vị trí trung tâm như ngọn nến trước gió bão bị dập tắt, chớp mắt không còn thấy gì nữa.
Đến đó trước đã.
Dạ Trần nhìn đối phương vội nói.
Giờ đứng ở đây suy nghĩ đoán mò cũng không ra được chuyện gì.
Chỉ có thể đến nơi xảy ra chuyện, xem xét tình hình, rồi mới kết luận được chuyện gì đang diễn ra mà thôi.
Nghe hắn nói, Tứ Du vội gật đầu đáp: Được.
Hai người nhanh chóng tiến lại gần khu vực trấn giữ năm ma trận bước vào Ma Đồ Sơn Động kia.
Vù...!
Thân ảnh Diệt Vô Ưu xuất hiện trên trời cao.
Đôi mắt hắn như đại bàng nhìn mồi, nhìn chăm chăm tình hình xung quanh bốn ma trận còn lại do chính tay hắn khởi động lên.
Ở giữa bốn ma trận, một cái hố sâu không thấy đáy ngang nhiên xuất hiện nuốt mất ma trận được đặt ở đó.
Cách đó không xa, những mảnh vụn quần áo màu đen thấm đẫm đang không ngừng nhảy múa trên mặt đất.
PHÙ!
Thấy vậy, Diệt Vô Ưu không khỏi thở dài một hơi.
Chuyện không đầu không đuôi đột nhiên diễn ra, Diệt Ma Hội của hắn ngồi không cũng trúng chiêu, mất không một vị Siêu cấp Ma giả không rõ nguyên do vì sao.
Không lẽ lí do báo lại, lại là do ma trận mất không chế gây ra sự cố, trong khi ma trận luôn ổn định dưới sự giám sát âm thầm của hắn.
Từ đó, ai sẽ tin tưởng đặt niềm tin vào Diệt Ma Hội nữa đây.
Sao liên tiếp lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này? Rốt cuộc là kẻ nào gây ra? Diệt Vô Ưu gào thét trong lòng.
Ban đầu là Ma Đồ Sơn Động mở ra, sớm hơn thời hạn dự đoán lúc đầu rất nhiều.
Sau đó là phía nam Giới thành xảy ra dị biến, một vị phó hội trưởng của hội cứ thế ra đi.
Lần này là liên quan đến