VÙ!
Ở trong màn khói chưa tan, một thân ảnh chớp hiện.
Lân Diễm cười, ngón tay giơ lên ngoắc ngoắc người ở phía đối diện.
Hít!
Tuyên Thương hít sâu một hơi, tay nắm chặt trường kiếm liền xông lên.
Ma lực quanh thân hắn chớp động.
Bất kì lúc nào cũng có thể, thể hiện thực lực của Cao cấp Ma giả.
Đối diện, Lân Diễm cũng không chậm trễ.
Xoẹt...
Nàng một kiếm chém ra, một đường vòng cung hoả diễm kiếm khí lao thẳng về phía đối phương.
Thấy đối phương chỉ là dùng chiêu thức căn bản, Tuyên Thương khinh thường không thèm để tâm.
Ầm...!Hắn quanh thân ma lực mạnh mẽ bạo phát tạo thành dư uy đánh tan đạo kiếm khí nhỏ yếu kia.
Hư chiêu kết thúc, Lân Diễm đã tới gần hắn.
Nàng cắn chặt răng, toàn bộ ma lực tập trung lên thân kiếm ra tăng sức nặng và uy năng của nó, không chút do dự chém mạnh một kiếm về phía đối phương.
Hừ Tuyên Nghi nhíu mày, thầm đánh giá uy lực của thanh đại kiếm đang phát ra.
Mặc dù hắn là Cao cấp Ma giả, ma lực mạnh hơn đối phương một mảng lớn.
Nhưng Hổ Dạ lại tập trung toàn bộ ma lực lên thân kiếm, khiến uy lực đường kiếm đang tiến tới tăng lên rất nhiều.
Làm cho hắn không khỏi sinh ra chút e dè khi cận thân chiến đấu.
Dù sao Ma Đồ còn chưa thấy đâu, hắn không muốn tổn hao thực lực để kẻ khác được lợi.
Ngươi còn kém lắm! Tuyên Thương liếc nhìn Lân Diễm hùng hổ lao tới một cái liền cười nói.
Đôi chân hắn chuyển động, hư ảnh xuất hiện đan xen làm người nhìn vào hoa mắt.
Trong thời khắc kiếm và người tiếp xúc, hắn như một cơn gió nhẹ tránh thoát khỏi phạm vi uy lực thanh đại kiếm của Lân Diễm có thể ảnh hưởng tới.
Nhìn từ xa giống như uy lực vô hình từ thanh đại kiếm của Lân Diễm phát ra đẩy lùi thân ảnh Tuyên Thương qua một bên vậy.
Hừ!
Thấy kiếm đầu của mình vô dụng đến góc áo đối phương cũng không thể chạm đến, Lân Diễm khó chịu cũng hừ lạnh một tiếng đáp lại.
Vù..!!
Nàng kiếm trong tay xoay chuyển, thân hình nhỏ bé như mũi lao được phóng ra, bắn về phía hư ảnh đang dần cách xa mũi kiếm kia.
Không tệ!
Thấy đối phương ngay sau đó đã phản kích lại, Tuyên Thương liền lên tiếng khen ngợi.
Ánh mắt hắn cũng theo đó híp lại nhìn kĩ kiếm chiêu của Lân Diễm.
Ngay khi đại kiếm một lần nữa vô tình đánh tới, hắn liền nhanh nhẹn nâng cánh tay lên, kiếm trong tay chạm vào lưỡi kiếm phần bên dưới của đối phương.
Nặng thật! Tuyên Thương bật thốt.
Cảm nhận được sức nặng từ thanh đại kiếm trong tay đối phương truyền lại.
Tuyên Thương cắn chặt hàm răng, gân xanh trên gương mặt nổi lên, tay hắn càng thêm ra sức, dùng thân kiếm nhỏ bé từ từ nâng lên thân kiếm to lớn mà nặng trịch của của đối phương.
Khuỷu tay nâng lên qua quá đầu, kiếm của đối phương theo quán tính trượt thẳng qua một bên.
Két...!!
Thân kiếm sáng bóng và lưỡi kiếm sắc bén va chạm vào nhau tạo lên thanh âm rít gào kéo dài.
Bề mặt tiếp xúc ánh lên những tia lửa đẹp đẽ phản chiếu đôi mắt nghiêm túc mà tràn ngập hàn quang của hai người.
Lĩnh ta một chiêu.
Tuyên Thương gầm lên.
Tay còn lại của hắn mau chóng đưa ra.
Lòng bàn tay cuồn cuộn ma lực hướng thẳng thân ảnh đang mất đà trong mắt hắn.
ẦM!
Một nguồn ma lực bàng bạc hướng thẳng tới Lân Diễm ở ngay phía đối diện.
Cảm nhận một nguồn ma lực mạnh mẽ đang đánh tới, Lân Diễm mí mắt nhướng lên.
Ha...
Nàng hét lớn một tiếng.
ẦM..!!
Ma lực trên người bạo phát.
Lợi dụng lợi thế về kiếm.
Nàng hất mạnh đại kiếm trong tay lên, cũng tiện hất vang trường kiếm trong tay Tuyên Thương.
...!Tuyên Thương giật mình nhìn lại, vội nắm chặt bảo kiếm của mình.
Hắn không ngờ đến, Hổ Dạ lại lợi dụng ưu thế của vũ khí trong tay để chuyển nguy thành an.
Đôi mắt hắn sắc bén nhìn lại thanh đại kiếm mặc dù đã được bọc một lớp vải trắng nhưng không ảnh hưởng một chút nào đến độ sắc bén của thanh kiếm trong tay đối phương.
Kiếm tốt! Tuyên Nghi có chút ghen tỵ thầm nói.
Đối diện, Lân Diễm nâng kiếm lên vội dùng thân kiếm cản lại một chưởng của Tuyên Thương.
ẦM!!
Thân kiếm và chưởng lực tiếp xúc với nhau liền nổ tung, một lớp vải trắng trước bề mặt thân kiếm bị đánh nát tươm.
Hoả hồng sắc.
Nhìn bề mặt thanh đại kiếm được lộ ra, Tuyên Nghi kinh ngạc nói.
Trong trí nhớ của hắn, không có một thanh kiếm nào có màu sắc như vậy.
Thật là kì quái nhưng cũng làm cho người ta hiếu kì.
Nếu như lấy được thanh kiếm đó.
Thực lực của ta, ít nhất cũng phải tăng lên hai thành, có khi còn hơn thế nữa.
Tuyên Thương thầm nghĩ.
Hắn đã trải nghiệm qua uy lực của thanh đại kiếm không rõ tên trong tay Hổ Dạ nên hiểu rõ một phần nào về uy lực của nó đem lại.
Bàn về uy lực và sự sắc bén của thanh kiếm có thể nói là hoàn mỹ, đến pháp bảo cao cấp trong tay hắn, do Tuyên gia ban tặng cho hắn trước khi vào Ma Đồ cũng phải kém sắc thì có thể nghĩ.
Nhất định là một thanh tuyệt thế thần binh hiếm có.
Càng nghĩ, Tuyên Thương càng tham lam hướng tới.
Nhưng hắn có vẻ đã quên một điều, bây giờ vẫn còn đang trong vòng chiến.
Một hư ảnh xuất hiện làm không gian khẽ rung động xuất hiện ngay phía sau Tuyên Thương.
Hư ảnh mờ