Anh để cô trên giường sau đó tự mình đi chuẩn bị đồ, nước ấm cho cô tắm, đối với Bạch Vũ Kiệt mà nói anh xem cô như một đứa trẻ cần được chăm sóc và anh luônsẵn lòng phục vụ cô tất cả mọi thứ.
" Tắm thôi bảo bối rồi ăn trưa " anh bế cô vào phòng tắm.
" Kiệt tại sao anh lại có nhiều người quay quanh vậy chứ " cô đưa tay nhéo nhẹ mũi anh.
" Bà xã em không cần quan tâm những người đó, chỉ biết anh yêu em là được " anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịnh.
Cô mỉm cười với anh, Tịch Dao hiểu tình cảm anh dành cho cô và cũng biết anh không tính lăng nhăng đó, nên cô rất tin tưởng anh.
Sau khi tắm xong cả hai cùng nhau ăn cơm, xong rồi lại đi ngủ.
Giang Tiêu Trân hậm hực quay về công ty lên tìm ba mình, Giang Tuấn nhìn thấy con gái mình khuôn mặt không vui cũng biết chuyện đã không thành, và ông ta cũng biết anh chưa từng tha cho ai, chỉ là Giang Tuấn đang lo lắng cho con trai mình.
" Thế nào rồi? " giọng ông ảm đạm nói.
" Anh hai đụng đến vợ của Bạch Vũ Kiệt anh ta không dễ bỏ qua đâu, ba cứ chờ vài ngày nữa xem sao tới lúc đó chúng ta sẽ tính tiếp "
" Vợ sao? Tên đó có vợ khi nào? " ông ta cau mày lại hỏi
" Con không biết, nhưng cô ta rất xinh đẹp "
Hai người rơi vào im lặng mỗi người mỗi suy nghĩ.
Không lâu sau có người gửi đến một hộp khá nhỏ đưa cho ông ta.
Giang Tuấn mở ra xem thì hoảng hốt thấy ngón tay dính đầy máu, ông ta mặt tái mét tay đưa lên ngực trái thở hổn hển.
" Ba… ba sao vậy? " Giang Tiêu Trân chạy tới vuốt sau lưng ông ta, cô ta giờ mới để ý chiếc hộp trên bàn thì mở mắt to
" Tay… tay của anh hai "
Giang Tiêu Trân vội lấy thuốc đưa cho ba mình uống, Giang Tuấn lòng đau như cắt tuy là ông ta hay mắng hắn nhưng ông rất thương con trai mình luôn bao che cho hắn, bằng mọi cách ông ta cũng sẽ cứu Giang Hạo Nam ra.
Tối đến anh từ thư phòng đi qua trên tay cầm chiếc hộp bé bé xinh xinh, lên giường nắm xuống ôm cô.
Tịch Dao cũng choàng tay qua ôm anh như mọi lần.
" Bà xã em mở ra đi " anh đặt chiếc hộp lên tay cô
" Gì vậy? Cho