Công ty có một vài chuyện cần anh giải quyết nên bây giờ anh vẫn đang miệt mài làm việc quên cả giờ giấc ăn trưa.
* Reng… reng… reng *
" Chuyện gì? "
" Lão đại lúc ở trường có một người đàn ông đưa bánh cho chị dâu " Hắc Tam gọi để báo tình hình mỗi ngày của cô cho anh.
" Tôi biết rồi " anh lạnh giọng nói.
Anh nghe xong thì trong lòng đột nhiên khó chịu, lại là tên đó nữa sao? Tính ghen của anh lại bộc phát, Vũ Kiệt thật muốn gϊếŧ chết hắn ta để hắn không làm phiền đến cô nữa.
Chập tối Tịch Dao xuống phòng khách cầm hộp bánh kem lên ăn sẵn tiện chờ anh về luôn.
Tầm 7 giờ tối Vũ Kiệt về tới nhà bước vào đã thấy cô vừa ngồi xem phim vừa ăn bánh trong rất ngon, cả mặt anh tối sầm lại.
" Dao Dao em ăn gì vậy " anh ngồi xuống đặt cô lên đùi mình
" Ăn bánh a rất ngon, anh ăn thử đi ngon lắm " cô đưa muỗng bánh lên gần miệng anh
" Không ăn, ở đâu em có " anh quay mặt né đi
" Em mua " cô thản nhiên đáp, lỡ rồi đành nói dối vậy.
" Em mua? Ai dạy em học cách nói dối anh vậy? " anh có hơi tức giận vì tên đó mà cô dám nói dối.
" Em… em là anh tiểu Kỳ cho " cô không dám nhìn thẳng vào anh, giọng nói lí nhí.
" Anh đã nói em không được gần hắn ta rồi mà, tại sao em không nghe lời anh, nếu em còn qua lại với hắn ta nữa thì chờ nhận xác hắn đi.
" khuôn mặt anh lạnh tanh nhìn cô, Tịch Dao lúc này cũng chẳng thoải mái gì.
" Tại sao cái gì anh cũng cấm em như thế, em cũng có quyền tự do của em mà, anh có thấy mình quá đáng không? Anh suốt ngày chỉ biết kiểm soát em thôi " cô đứng dậy khỏi đùi anh, lớn giọng cãi lại.
" Em vì một người dưng mà cãi anh, còn nói anh kiểm soát em, anh làm như vậy là sai sao? Anh cũng muốn tốt cho em thôi " anh nghe cô cãi lại thì càng tức giận hơn nữa.
" Tốt gì chứ, không