10p anh đã có tại Bạch Vu, phòng khách đã không còn ai, anh vội lên phòng thấy cô đã ngủ rồi.
Vũ Kiệt vào phòng tắm xong rồi lên giường nằm xuống ôm cô.
" Anh về rồi " cô ngủ không say nên cảm nhận được anh ôm mình
" Về rồi, anh xin lỗi để em chờ " anh hôn lên trán cô
" Anh uống rượu à " cô ngửi được mùi rượu trên người anh.
" Có uống một chút, em đã ăn tối chưa? "
Tịch Dao lắc đầu, mặt dụi vào ngực săn chắc của anh, ở bên anh thật ấm cô rất thích cảm giác này.
" Vậy ăn thôi, sau này không được ăn trễ vậy nữa " anh ôn nhu nói
" Không phải chờ anh sao? "
" Được rồi, anh sẽ không thế nữa "
Ăn xong cô pha ly trà giải rượu cho anh uống, rồi cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Cô đã dần phụ thuộc vào anh rồi, có anh ôm cô mới có thể ngủ ngon được.
Hôm nay cuối tuần cô không cần phải đi học nên ngủ nướng một chút.
Nằm trong lòng anh thật êm, cô chẳng muốn thức chút nào.
Vũ Kiệt đã thức từ sớm nhưng cũng chẳng chịu xuống giường.
" Thức thôi bảo bối " tay anh vuốt tóc cô.
" Cho em ngủ xíu nữa thôi " giọng cô vẫn còn ngáy ngủ.
" Em càng ngày càng lười rồi "
Một lát sau cả hai xuống ăn sáng cùng ông bà Bạch, ông bà thật không muốn về nhà chính, ở đây có cô rất vui, về Bạch gia chỉ có hai ông bà già chẳng ai để trò chuyện cùng.
" Con dâu lát nữa đi mua sắm với mẹ "
" Vâng ạ "
Mẹ chồng và con dâu nắm tay cùng nhau đi TTTM.
Tú Kiều dẫn cô mua rất nhiều nào là quần áo, trang sức, giày dép… nhiều đến nổi hai người cầm không hết.
Tuy cô hơi mệt nhưng rất vui nha.
" Con dâu đồ ngủ này rất hợp với con đó " bà cầm lên chiếc váy ngủ đen hai dây ngắn ren rất mỏng nhìn quyến rũ vô cùng
" Mẹ à không hợp với con chút nào " cô nhìn chiếc váy mà đỏ cả mặt
" Rất hợp.
Gói lại cho tôi " bà đưa cho nhân viên gói hàng lại
Tịch Dao cạn lời với bà, cô mặc những thứ này chắc anh hành hạ cô xuyên đêm quá.
Cô về nhà sẽ giấu anh thật kĩ, sau vài tiếng ở trung tâm cuối cùng hai người cũng mua xong, Tú Kiều đã kêu người