Tú Kiều cũng nhanh chóng về Bạch gia, không sau đó bà cũng có mặt tại nhà, vừa về tới đã lao đến ôm chồng mình khóc, ông Bạch cũng ôm vợ mình an ủi.
" Mẹ chuyện là thế nào? " anh lên tiếng hỏi.
" Mẹ… mẹ đi vệ sinh Dao Dao đứng ngoài đợi, mẹ nghe tiếng con bé gọi liền chạy ra thì không thấy đâu cả " bà vừa nói vừa khóc, ông Bạch trong lòng rất lo cho cô.
" Hắc Tam mở định vị lên xem thiếu phu nhân ở đâu, càng nhanh càng tốt " anh nhấc điện thoại lên gọi cho Hắc Tam
" Rõ lão đại "
" Nhất định phải tìm ra, gϊếŧ không tha cho ta " ông Bạch nghiến răng nghiến lợi nhìn anh nói, Vũ Kiệt chỉ gật đầu với ông.
Hai người khí thế bức người khiến cả phòng khách trở nên lạnh lẽo, anh và ba mình đều mang khuôn mặt lạnh như băng, ông Bạch Dạ Khiêm cũng rất muốn nhúng tay vào chuyện này vì có liên quan đến con dâu của ông nhưng có anh thì ông không cần phải lo lắng gì.
Lúc này cô được đưa đến ngục giam bang LK của Lương Khải, tay, chân đã bị trói chặt, do còn thuốc mê nên cô vẫn chưa tỉnh.
Lương Khải cùng A Ti cũng có mặt tại đó.
" Ông chủ cô ta vẫn chưa tỉnh "
" Làm cho cô ta tỉnh "
A Ti lấy xô nước lạnh tạt thẳng vào mặt cô, Tịch Dao cảm giác lạnh buốt truyền đến cô từ từ mở mắt ra thấy hai người đàn ông đứng đang nhìn mình.
" Các người muốn gì? " cô rất sợ nhưng phải cố kìm chế lại, khuôn mặt không cảm xúc nhìn hai người.
" Muốn hỏi thì hỏi người yêu cô, đợi hắn ta đến đây cũng sẽ chết dưới tay tôi " Lương Khải nhàn nhạt lên tiếng
" Chết sao? Ông nghĩ ông đủ bản lính để gϊếŧ anh ấy à " cô cười khinh với ông ta
* Chát *
A Ti đi lên tát thật mạnh vào mặt cô khiến khóe môi bật máu, Tịch Dao kìm nén cơn đau để không kêu la câu nào, vì cô biết lúc này không phải là lúc để cô yếu đuối.
" Đúng là người phụ nữ của Bạch Vũ Kiệt rất mạnh mẽ… haha " ông ta cười lớn giọng cười đầy man rợ
" Muốn Gϊếŧ tôi thì cứ việc,