Sau đó 1 năm, trên nền tảng live stream của đài Điềm Trang có xuất hiện một streamer game rất ổn, giọng hay, tay đẹp, nhưng phong cách của đối phương rất đơn giản, hay mặc áo sơ mi đen hoặc trắng.
Là người chơi JG rất khá, bình tĩnh lại lý trí dạy trang bị lên đồ cho người chơi khiến các chiến đội thiếu JG liên hệ, nhưng mà đối phương cứ từ chối.
Hôm nay là cuối mùa giải của mùa 25 giải sơ kết trong nước, Lạc Hoa bại trận trước đội Sói Bạc.
Thẩm Nguyệt Hy hay xem live và đôi khi sẽ đi xem các đội.
Y rũ mi xuống, sau đó thở nhẹ.
Khi trận kết thúc đã là gần nửa đêm, 22 giờ 24 rồi.
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, y đi ra ngoài tới chỗ đỗ xe sau đó lên xe Bentley của mình.
Y nghe Hoài Tẫn truyền suy nghĩ ra "Chủ nhân, ta muốn ăn xiên nướng ở cái quán thịt nướng gì đó ấy".
Thẩm Nguyệt Hy: "?" Quán nào?
Hoài Tẫn truyền ký ức qua, y rũ mi rồi đồng ý, dù sao y cũng lười nấu cơm nên mua đồ ăn cho cậu ấy cũng không sao, hắn không thiếu tiền.
Thẩm Nguyệt Hy lái xe tới nhà hàng kia , khi y đi vào bắt gặp một nhóm thiếu niên, Thẩm Nguyệt Hy thấy quen thuộc, à, người của Lạc Hoa, Cố Thụy Vũ tay đút túi áo khoác, vành mũ đè thấp.
Đối phương cũng nhìn qua thấy 1 thiếu niên cao ráo, đối phương mặc áo sơ mi, quần tây đen, đeo gọng kính màu vàng, dù đeo khẩu trang vẫn nhìn ra vẻ tri thức của đối phương, đối phương hình như là sinh viên thì phải.
Thẩm Nguyệt Hy đang đặt thì thấy tin nhắn của Thẩm Dư Quân nên y cũng nhắn tin qua.
[Thẩm Quân: Anh trai ơi~]
[Thẩm Quân: Anh ơi, đang làm gì đó, lên game nào, em làm xong công việc hôm nay rồi.]
[Thẩm Dư: Đang ở nhà hàng, có gặp người của Lạc Hoa.]
[Thẩm Quân: ...!Khai thật đi, anh tiên đoán đúng không!?]
[Thẩm Dư: ...!A Tẫn muốn ăn thịt nướng nên anh ghé qua đây mua, tới anh rồi.]
[Thẩm Dư: A Quân...!Anh gặp Diệp gì...!Diệp???]
[Thẩm Quân: Diệp Thần hả!? Anh gửi địa chỉ, em qua đó liền, anh đừng tùy hứng, đeo khẩu trang cẩn thận vào.]
Thẩm Nguyệt Hy phát định vị xong rồi y cũng đi qua bàn đặt trước, mỗi bàn có tấm ngăn, rất ổn thỏa.
Thẩm Dư Quân sau 1 chút đến, tìm không ra nên bảo y vào nhà vệ sinh.
Thẩm Nguyệt Hy đi tới nhà vệ sinh thì gặp Cố Thụy Vũ ở cửa, 2 người chiều cao ngang nhau vừa đụng mặt.
Thẩm Dư Quân thấy thì vươn tay "Hy ca, ở đây nè".
Thẩm Nguyệt Hy đi qua "Không mệt?".
Thẩm Dư Quân mặc phông và quần jeans, cậu khẽ cười "Ổn mà, cái tên họ Diệp kia anh vẫn là không nên tiếp xúc thì hơn, xú nam nhân già còn đòi gặm cỏ anh, anh phải nhớ tên kia đã 40 tuổi! Anh mới 19".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, ừm hiểu rồi, anh nhớ rồi.
Cố Thụy Vũ nhận ra Thẩm Dư Quân, dù sao hắn cũng là có xem qua các ảnh chụp của các vị tổng tài rồi, nhưng khiến Thẩm tổng gọi anh trai hình như chỉ có 1 người.
Cố Thụy Vũ nhớ tới vị anh trai mặc áo sơ mi trắng, cặp kính vàng lạnh lùng, dáng vẻ đối phương có hơi mờ ảo nhưng cặp mắt phượng kia xinh đẹp vô cùng, đó là ánh sáng của hắn năm hắn 8 tuổi, nhưng đối phương đã mất vào 12 năm trước rồi.
Cố Thụy Vũ nhìn qua Thẩm Nguyệt Hy, mắt phượng gọng kính vàng, áo sơ mi đen, dáng dấp rất giống, nhưng chắc là họ hàng mà thôi.
Thẩm Dư Quân tay lay tay y một cách điên cuồng và kích động "Anh ơi, ai thì ai anh gặp cũng được, riêng cái tên cẩu họ Diệp kia thì không thể, tên kia mũi cẩu lắm ấy, rất cẩu lắm luôn, nhớ rõ các cử chỉ nhỏ của anh luôn đấy, mùi hương cũng nhớ nữa chứ".
Thẩm Nguyệt Hy bị lay cho hoài nghi nhân sinh, y khẽ gật đầu.
Thẩm Dư Quân lay y tiếp "Nguyệt Hy, anh ừ một tiếng em xem nào, aaa, người khác không nghĩ nhiều nhưng anh bị vạch ra thân phận thì cổ phần của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng đấy, aaa, ghét ghê, ghét quá trời, sao anh đẹp trai thế".
Thẩm Nguyệt Hy: "?"
Thẩm Dư Quân hoàn toàn vứt cái sự trầm ổn, lịch thiệp của mình trước anh trai nhà mình mất rồi.
Thẩm Nguyệt Hy bị lay cho hoang mang, y mờ sau khi được bỏ ra "Không sao đâu, người giống người là có, với cả dù xét nghiệm ADN thì chúng ta cũng không có quan hệ huyết thống, không sao, Thẩm Nguyệt Hy đã chết rồi, sớm không còn nữa".
Thẩm Dư Quân gật đầu, sau đó mỉm cười "Vậy a, đúng rồi nhỉ, quên mất, bây giờ phải gọi anh trai là em trai ha?".
Thẩm Nguyệt Hy gõ đầu Thẩm Dư Quân "Tùy cậu, đi thôi, A Tẫn còn đang đòi đồ ăn".
Thẩm Dư Quân nhún vai "Em đi vệ sinh đã, anh đợi chút".
Thẩm Nguyệt Hy đi ra cửa, y đứng ở tường, lưng dựa tường suy ngẫm, sau 1 chút Cố Thụy Vũ đi ra, Thẩm Dư Quân cũng đi ra rồi muốn khoác vai y thì y lạnh lùng nhìn qua, Thẩm Dư Quân chột dạ bỏ tay đang khựng giữa không trung xuống "Em rửa tay rồi, anh yên tâm".
Y không nói gì mà cất bước đi đến chỗ quầy để lấy đồ, y cầm đồ và thanh toán xong , Thẩm Dư Quân lon ton đi theo y "Anh ơi, sao tên kia ăn nhiều vậy?".
Y trầm mặc nói "A Tẫn