Sau khi mái vòm Bạch Thành bị phá hủy, cảnh sát và các nhà khoa học tiến vào phát hiện người dân đều rơi vào hôn mê, bên trong không bị gì khác thường cả, nhưng họ cũng nhớ lại được những gì trôi qua.
Không ai biết là ai đã phá bỏ tầng chắn kia trừ nhà họ Thẩm.
Thẩm mẫu khóc và chùy Thẩm phụ mấy cái, Thẩm phụ ôm bà và an ủi.
Hai anh em nhà họ Thẩm nhìn nhau, sau đó Thẩm Nguyệt Hy đi làm căn cước lại, lần này y đăng ký chính là họ Dư tên Thần.
Tuổi thì là 18.
Dù sao cái mặt của y không thể nói là 28 được.
Y làm giấy tờ tùy thân rất nhanh, tiền trong tài khoản ngân hàng là rất nhiều.
Thẩm Dư Quân có lần dẫn Thẩm Nguyệt Hy đi mua xe, sau đó thi bằng lái xe.
Hai người đang đi ăn tối bên ngoài thì cậu tò mò hỏi "Anh ơi, cũng hơn 1 tuần rồi , anh có tìm người không vậy?".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, sau đó dùng sư đồ khế, linh điệp bay về hướng nào, xe tới hướng đó, sau đó đến 1 quảng trường, nó đập vào cửa xe biến mất.
Thẩm Dư Quân: "?".
Thẩm Nguyệt Hy: "?".
Hai người đi đậu xe, sau đó mới rõ ràng đây là chỗ tổ chức một giải đấu Esports của 2 chiến đội, cuối mùa giải.
Thẩm Nguyệt Hy mờ mịt không hiểu gì, sau đó theo Thẩm Dư Quân đi mua vé tham dự vòng chung kết của 2 chiến đội Trì Tẫn và Lạc Hoa.
Linh điệp bay bay, hai người đi vào, linh điệp bay cao bay xa sau đó bay về trên người đang thi đấu rồi biến mất.
Thẩm Dư Quân suy nghĩ rồi nói "Đó là đội trưởng của Lạc Hoa, tên là Cố Thụy Vũ, năm nay 22 tuổi, hình như là tiểu thiếu gia của nhà họ Cố, cơ mà không chịu thừa kế mà chạy đi chơi game thì phải, đội Lạc Hoa gần đây sụt giảm rất nhiều, từ cái nôi của tuyển thủ trở thành đội già yếu, đồng đội không theo kịp Cố Thụy Vũ, đối địch còn bắt lấy rất nhiều".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, Thẩm Dư Quân lấy máy tra một hồi "Anh muốn chơi kịch bản bao nuôi không?".
Thẩm Nguyệt Hy: "?" Em là em trai anh à?
Thẩm Dư Quân say một chút mới nói "Đường giữa của Dạ Sắc sắp giải nghệ rồi, không biết tương lai sẽ về đâu, không bằng anh lấy tiền thu mua họ luôn đi".
Thẩm Nguyệt Hy mờ mịt nói "Em là em trai anh thật à?".
Thẩm Dư Quân vỗ ngực "Đúng a, 100% là thật".
Camera quay qua khán giả, khách mời xem live nhìn thấy 2 thiếu niên đang ngồi, 1 người lạnh lùng như băng sơn, một người lại mặc tây trang lịch lãm lại mỉm cười.
Sau đó cả đám lại loạn, đạ mấu trai đẹp đâu ra, ủa! Chồng.
Họ nhận ra Thẩm Dư Quân, vị boss tổng của Thẩm Thị lạnh lùng lại trầm ổn, dịu dàng với 1 thiên kim, nhưng sau đó chia tay làm tất cả mừng rỡ, bây giờ đổi phương lại cười nói vậy là sao?
Thẩm Dư Quân nhận ra nên gõ nhẹ tay y "Anh ơi, đeo khẩu trang".
Thẩm Nguyệt Hy đang uống nước, y khẽ gật đầu, kéo khẩu trang lên, đè thấp vành mũ lại.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn trên kia màn hình là 10 nhân vật đánh nhau, chiêu thức kỹ năng hết sức đẹp đẽ, không quá loạn, và y xem không hiểu.
Y mở máy xem rồi tìm tên của Cố Thụy Vũ, y nhìn rồi tìm ra tên ID của cậu ấy là Lạc Hoa Ngạn Thanh, hoa rơi bờ nước trong?
Y rũ mi xuống, sau đó ấn follow đối phương trên tài khoản.
Thẩm Dư Quân nhìn lại tài khoản của anh trai là đại V đỏ của anh trai mình, vẫn là tài khoản nổi tiếng a.
Thẩm Dư Quân cũng đã theo dõi, tài khoản của Thẩm Nguyệt Hy là tài khoản quan trọng, bên trong có không ít bài đăng bảo mật của tập đoàn Thẩm Thị được liên kết.
Nó chưa được hủy sau mấy chục năm.
Thẩm Dư Quân còn follow y với cha mẹ y.
Thẩm Nguyệt Hy tài khoản follow có cha, mẹ, A Quân, bí thư Cao, bây giờ thêm Cố Thụy Vũ, y cụp mi rồi xem hướng dẫn chơi game trên điện thoại, rồi lại xem thi đấu.
Y nhìn đội Lạc Hoa bị Trì Tẫn đả bai nhưng mà Cố Thụy Vũ vẫn an ủi mọi người một cách thận trọng.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn đối phương, y trầm mặc, gương mặt kia không khác gì Giang Hàn Du cả, đột nhiên y có cảm giác bản thân ngoại tình.
Thẩm Nguyệt Hy quay về, lúc lên xe, y miết linh ngọc, sau đó bên kia xuất hiện hình ảnh.
Giang Hàn Du nhìn linh ngọc bên kia, sư tôn đang uể oải dựa vào ghế, hắn khẽ hỏi "Sao vậy sư tôn?".
Thẩm Nguyệt Hy khẽ mở cúc áo đầu tiên nơi yết hầu, khẽ hỏi "Tu luyện sao rồi?".
Giang Hàn Du cụp mi xuống "Vẫn ổn ạ, người sao rồi ạ?".
Y khẽ gật đầu "Ổn, ta đang ở với em trai, đang trên đường về nhà, bên kia còn ổn không?" .
Giang Hàn Du gật đầu "Vẫn ổn, mọi người vẫn như cũ".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, y khẽ nói "Ta nhớ đệ rồi Ngạn Thanh".
Giang Hàn Du đỏ mặt, sau đó ấp úng gật đầu, thẹn thùng như cô vợ nhỏ, thỏ thẻ nói "Sư tôn, con cũng nhớ người".
Thẩm Nguyệt Hy ngồi nói chuyện với Giang Hàn Du một hồi thì không nói nữa, Thẩm Dư Quân bị đút cẩu lương đang không vui.
Cậu nhớ lại một chút "Tiểu tử kia thua em tận