Sau ngày tháng cá mặn tại chỗ của sư tôn Thương Cẩn, chú cáo lười biếng Dư Thần hay còn gọi là Thẩm Nguyệt Hy đã đi thu thập lại linh hồn của Quý Nhiên Hàn sau khi Quý Nhiên Hàn qua đời.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn Quý Nhiên Hàn khóc quá trời quá đất rồi dí y rất lâu.
Thương Cẩn dở khóc dở cười.
Giang Hàn Du sau khi lấy được ý thức thì lại ôm y khóc muốn xỉu.
Thẩm Nguyệt Hy nuôi trẻ lần nữa kiêm dỗ dành nhóc con, sau khi dung hợp hoàn thành thì Giang Hàn Du vừa khóc vừa làm nũng y đòi ngủ chung.
Thẩm Nguyệt Hy chiều hắn không lâu thì chịu không nổi cảm giác mỗi đêm đều bị ôm chặt vào lòng nên đã bỏ chạy đi thu thập linh hồn, linh hồn của Thẩm Ngạn Thanh còn thiếu không ít, thật bất lực.
................
Năm 30XX thế giới trải qua một trận đại biến, hiện tượng hoang mạc hoá diễn ra mạnh, sau một trận mưa máu, con người trên toàn thế giới xuất hiện biến dị, họ ăn thịt và tấn công người khác, có thể nói là họ bị tang thi hoá.
Sau 5 năm, chính phủ các nước dần ổn định lại và làm căn cứ trú ẩn, binh lính ra sức tìm kiếm người sống sót.
Con người phân chia thành 2 giai cấp, người có dị năng và người không có dị năng.
Trong mạt thế, tiền bạc không có giá trị bằng mảnh tinh hạch trong đầu của tang thi, nó có thể giúp các dị năng giả thăng cấp trở nên mạnh hơn.
Các quốc gia xuất hiện các dị năng giả cao cấp, dị năng giả trở thành giai cấp đầu của xã hội.
Các dị năng giả có quyền ngạo mạn và kiêu ngạo vì dị năng của họ, có các dị năng về hệ thuộc tính hay cường hoá cơ thể, nhưng cũng có các hệ hiếm là hệ không gian và hệ chữa trị khiến tất cả săn đón mạnh mẽ.
Người sở hữu hai hệ đó có thể nói là con cưng của tất cả, các tổ chức, căn cứ ra sức bao che giúp đỡ.
20 năm sau các căn cứ sống sót được lập ra nhiều hơn, các dị năng giả cấp 7 xuất hiện, trên thế giới chỉ có 5 người ở cấp này, nhưng họ không thể đánh lại vua tang thi ở cấp 8.
Lúc này trong một căn phòng của căn cứ phía bắc, phòng của thủ lĩnh có dị năng hệ lôi.
Trưởng căn cứ của họ là dị năng cấp 7 Dư Tiêu.
Cậu đang cực kỳ khó chịu bởi đã 4 năm nhưng vẫn không tìm ra em trai của mình.
Dư Tiêu 26 tuổi, cha mẹ mất vào 12 năm trước khi cậu mới 14 tuổi, khi đó em trai cậu chỉ vừa mới ra đời được 2 tháng.
Khi đó đã là thời gian mạt thế, cậu chưa thức tỉnh dị năng, tận mắt chứng kiến cha mẹ biến thành tang thi, cậu sợ hãi ôm đứa em trai bỏ trốn nhưng vẫn bị cắn.
Nhóc con 14 tuổi trốn trong một góc khuất của siêu thị, ôm lấy đứa bé sơ sinh 2 tháng tuổi non nớt mà run rẩy, cậu bé cẩn thận che giấu em trai của mình trong một cái hộp, cậu tự cắn vải, dùng giấy xích khoá mình lại một chỗ, im lặng chờ đợi bản thân biến thành tang thi.
Cơn sốt kéo dài, cả người như bị bẻ gãy từng đốt xương khiến cậu đau tới mức muốn gào lên nhưng lại sợ hãi bản thân làm vậy sẽ thu hút và ảnh hưởng tới người khác.
Sau 1 ngày 1 đêm dằn vặt, Dư Tiêu nhận ra mình không biến thành tang thi mà có ý thức, xuất hiện dị năng hệ lôi.
Dư Tiêu thấy nó tuy yếu ớt nhưng ít ra có thể bảo vệ em trai mình, mục tiêu của cậu là tới căn cứ Hà Yên.
Cậu nhớ ra em trai mình thì chạy tới chỗ cậu bé, bé con đang ngủ rất yên tĩnh làm cậu giật mình, cậu tìm kiếm sữa bột còn sót trong siêu thị rồi pha sữa cho bé.
Dư Tiêu nhận ra mình có dị năng không gian, vậy nên cậu là song hệ dị năng giả, như vậy có thể tốt hơn rồi, Dư Tiêu tích trữ đồ trong không gian, tuy ít nhưng vẫn hữu dụng.
Một đứa trẻ 14 tuổi mang theo đứa trẻ chưa đầu 2 tháng tuổi đi trên con đường mạt thế là điều không hề an toàn, nhưng số phận đã ép cậu phải làm thế.
Dư Tiêu trải qua rất nhiều thứ, con người đói đến mức họ muốn ăn em trai cậu, bởi vì thịt trẻ con mềm mại hơn thịt người trưởng thành.
Dư Tiêu đã nhận ra xã hội thối nát từ khi mình còn nhỏ nên cậu không tin người lạ.
Cậu dốc sức chăm sóc em trai mình và dẫn em tới căn cứ Hà Yên là sau 1 năm, Dư Tiêu rất vui vẻ vì em trai rất ngoan, rất hiểu chuyện, bé con 1 tuổi mềm mại thích ngủ nhưng nhiều khi bị nóng tới khó chịu.
Thời tiết ban ngày có thể nóng tới 40 độ, ban đêm lại có thể âm độ, sinh tồn rất khó khăn khi lương thực và nước thiếu hụt.
Vì Dư Tiêu là dị năng giả nên cậu được sắp xếp vào căn phòng khá ổn, cậu ôm em trai mình, cố gắng chăm sóc, cậu nhận ra mọi thứ không ổn vì không thể để em trai ở lại vì dễ bị bắt cóc!
Dư Tiêu sau đó được căn cứ trưởng nhận làm đồ đệ vì thiên phú của cậu, sau đó căn cứ trưởng phân người chăm sóc em trai cậu, Dư Tiêu dần buông lỏng hơn.
Em trai nhỏ càng lớn càng xinh đẹp khiến Dư Tiêu thích thú.
Bảo bảo 6 tuổi thực sự đáng yêu, bây giờ Dư Tiêu 20 tuổi đã lớn và là dị năng giả cấp 5, có thể gọi là thiên tài bị người khác ghen tị, phải biết căn cứ trưởng là dị năng giả cấp 5.
Nhưng ông ấy đã lâu không thể thăng cấp.
Dư Tiêu đề phòng cả sư phụ mình, nhưng không thể đưa em trai theo mình ra ngoài gặp nguy hiểm, Dư Tiêu trầm mặc vô cùng.
Cứ án binh bất động tới bây giờ đã hơn 2 năm, cậu 22 tuổi, em trai 8 tuổi, bây giờ thật sự mất tích rồi!
Vì vậy mà Dư Tiêu đảo chính, tự tay giết sư phụ của mình vì ông