Trong lòng của Ôn Ngôn không khỏi giật thót, người ở trước mặt này chẳng phải chính là mẹ của Quý Á Nam hay.
sao? Người phụ nữ từng đến Mục thị quỳ khóc cầu xin, bây giờ đang dùng ánh mắt đầy oán hận nhìn cô, như muốn lột da rút xương cô!
Vừa trải qua việc mắt đi con trai, có trời mới biết được là mẹ Quý này sẽ làm ra những chuyện như thế nào nữa.
Ôn Ngôn sợ hãi, nỗ lực lùi ra sau, rất nhanh cô đã ra đến góc tường, đã không còn đường nào có thể lùi nữa rồi.
Nhưng cô không cẩn thận va phải cái giá ở sau lưng, một chiếc xe ô tô đồ chơi màu đỏ từ trên giá rơi xuống, chắc là vì đã bị để quá lâu nên chiếc xe đồ chơi không còn được chắc chắn nữa, rơi xuống vỡ tan tành.
Mẹ Quý như phát điên lao đến, vớ lấy các mảnh vỡ của chiếc xe đồ chơi ôm vào lòng: “A Nam của tôi chỉ còn lại mấy thứ đồ chơi khi còn nhỏ này thôi, cô đến những thứ này cũng muốn cướp đoạt đi sao? Đều là do cô, đều là do cô hại! A Nam tại sao lại đi thích loại đê tiện như cô chứ?
Cô đã gả đi rồi… tại sao lại còn đi dụ dỗ thằng bé… a… “.
Truyện mới cập nhật
Nói đến cuối cùng, mẹ Quý ôm lấy chiếc xe ô tô đồ chơi khóc thê lương, cảm giác xé ruột xé gan ấy khiến cho Ôn Ngôn đột nhiên không còn cảm giác sợ hãi nữa.
Cô cố gắng thử chạm vào mẹ Quý, tác dụng của thuốc trong người vẫn chưa hoàn toàn hét, vừa rồi khi cố gắng di chuyển đã tiêu hao quá nhiều sức lực của cô, cô thử nhắc tay lên mấy lần nhưng đều không được: “Dì… cháu biết là Quý Á Nam mắt khiến dì rất đau lòng, nhưng mà chuyện này đến bây giờ cũng không thể khẳng định được là có liên quan đến Mục Đình Sâm, cháu từng đi gặp Quý Á Nam, nhưng mà điều anh ấy muốn nói thì chỉ là một cái ôm và một hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm đã được giải quyết TÔI 2 Mẹ Quý nghe thấy những lời này thì càng kích động hơn, ngắng đầu lên căm phẫn nhìn Ôn Ngôn: “Ai mà không biết thủ đoạn của Mục Đình Sâm cơ chứ, cô mà không đi gặp A Nam thì sẽ không xảy ra chuyện như thế, cô không cần phải bao biện thay cho cậu ta, ngoại trừ cậu ta ra thì còn có ai có thể làm chuyện như thế, đêu là do cô hại cả! A Nam của tôi đã không quay về được nữa rồi… Tôi cũng không hề biết là thằng bé bao nhiêu lâu như thế không hề có bạn gái, không chịu kết hôn lại chính là vì trong lòng có cô, vậy thì cô… đi theo thằng bé đi!”
Ôn Ngôn cảm thấy khá tuyệt vọng, lúc như thế này nói chuyện đạo lý với mẹ