Thang Bá Đặc là tướng quân của đế quốc, bởi vì bị thương nên rời chức vụ về nhà tĩnh dưỡng, dành thời gian cho Omega của mình, thuận tiện hưởng ứng chính sách của đế quốc, nỗ lực sinh con.
Bởi vì tướng quân Thang Bá Đặc rất cố gắng, rất cố gắng, rất cố gắng, vậy nên Omega của ông là Nguyên Thu không ngoài dự đoán mang thai.
Thang Bá Đặc đặc biệt vui vẻ, còn rất đắc ý cùng Nguyên Thu đến bệnh viện sản kiểm tra, kết quả kiểm tra vừa có, tất cả các bác sĩ đều kinh ngạc.
Kết quả kiểm tra cho thấy, Nguyên Thu mang thai tới 7 bào thai, tình huống như vậy đặc biệt hiếm thấy, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên.
Nguyên Thu cầm kết quả kiểm tra thì ngẩn ngơ, phản ứng đầu tiên của Thang Bá Đặc là rất vui vẻ, nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu, bác sĩ bắt đầu nói đến việc thân thể của Omega yếu đuối cỡ nào, có thai nhiều đứa như vậy nguy hiểm cỡ nào, nghe xong tâm can Thang Bá Đặc đều run sợ.
Ở trong lòng ông, không có cái gì quan trọng bằng sức khỏe của Omega của mình, lập tức cố nén đau thương khóc hức hức nói với Nguyên Thu: "Chúng ta không sinh nữa, chúng ta bỏ đứa bé đi được không em?."
Bác sĩ không nghĩ đến vị tướng quân ngày thường đã quen với chiến trường khói lửa tự dưng bị dọa đến khóc, bắt đầu nghĩ lại xem liệu lời mình nói lúc nãy có quá hù dọa người khác hay không.
Nguyên Thu cầm lấy phiếu xét nghiệm trong tay lập tức đập vào đầu Thang Bá Đặc: "Đây là con của chúng ta, sao có thể nói bỏ là bỏ! Hơn nữa theo quy định của pháp luật tinh tế, không được phép tùy tiện phá thai."
Omega càng ngày càng ít, số lượng dân cư tinh tế giảm mạnh, cho nên năm trước quốc hội đã ban bố luật lệ, trừ khi thân thể không cho phép hoặc tình huống đặc biệt, không được phép tự tiện phá thai, nếu không sẽ bị phạt nặng.
Thang Bá Đặc giống với Nguyên Thu, đều không nỡ từ bỏ con của mình, nhưng ông cũng chắc chắn không để Omega của mình bất chấp nguy hiểm tính mạng mà sinh con ra, "Có anh ở đây, những lão già ở quốc hội còn dám phạt em sao."
Bác sĩ nhỏ giọng ho khan một tiếng: "Ừm. Xét đến tình trạng thể chất của ngài Nguyên, phá thai vào thời điểm này có thể còn nguy hiểm hơn cả sinh ra. "
Thang Bá Đặc vừa nghe càng thấy hối hận không thôi, ông bất lực nắm tay vợ không buông: "Vậy làm sao bây giờ?"
Nguyên Thu sờ bụng, quyết định.
"Sinh!"
Trong lúc Nguyên Thu mang thai. Mỗi ngày Thang Bá Đặc đều nơm nớp lo sợ cẩn thận chăm sóc, tự mình nấu cơm, bưng trà rót nước, không dám rời đi nửa bước. Nguyên Thu chỉ đau đầu một chút ông đã vội vã gọi điện thoại cho thuyền cứu thương của tinh tế.
Bác sĩ của tinh tế bị ông lăn qua lăn lại mấy lần, giận nhưng không dám nói gì, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm chờ đợi Omega của tướng quân Thang sớm ngày sinh con, bọn họ cũng nhanh chóng được an tâm.
Nguyên Thu đối với sự ồn ào của Thang Bá Đặc cũng rất bất đắc dĩ, khuyên mấy lần đều không có kết quả, Thang Bá Đặc đối với việc này rất kiên trì, Nguyên Thu cũng chỉ có thể tùy ông.
Sau nhiều tháng Thang Bá Đặc căng thẳng như vậy, cuối cùng Nguyên Thu cũng đã đến ngày sinh, lăn lộn một đêm cuối cùng các nhóc tỳ cũng