Hôm nay là ngày gia đình tụ họp mỗi tháng một lần của Thang gia, mọi người về nhà thì phát hiện Thang Nhất Viên đang ngồi ở trên ghế sô pha, vẻ mặt u ám, tâm trạng rõ ràng không tốt, bên cạnh còn có một chiếc vali màu đỏ.
Mọi người tự ý thức không nên bước tới làm phiền.
Sắp đến thời gian ăn cơm trưa, áp suất thấp bên người Thang Nhất Viên vẫn không có dấu hiệu tiêu tán, Thang Nhị Viên không chịu được liếc cậu một cái, mở miệng hỏi: " Lục Thành đã làm gì sao?"
Thang Nhất Viên im lặng không lên tiếng, từ chối trả lời.
Thang Tam Viên đọc xong tin nhắn của người hâm mộ, đặt điện thoại xuống, nhìn anh mình với giọng điệu có chút bất lực: "Lần này anh lại tìm lí do gì để ly hôn vậy? Không phải em đã bảo anh đừng lúc nào cũng giận dỗi rồi sao, mỗi lần đều chỉ vì một chuyện nhỏ đều ầm ĩ đòi ly hôn, cẩn thận Lục Thành chán ghét."
Thang Tứ Viên gảy gảy lọn tóc rối trên trán, chống cằm nói: "Tháng trước em thấy anh ấy đặt mua xe thể thao mới cho anh, Alpha tốt như vậy, anh cũng biết rồi đi, anh ấy còn là người nắm quyền của Lục thị, mà cả ngày anh chỉ coi anh ấy là một tên tùy tùng để sai bảo, các anh đều đã kết hôn bốn năm, Lục Thành đối với anh vẫn trăm phương ngàn ý nghe theo anh, rất tốt."
Thang Ngũ Viên tổng kết gọn gàng: "Hãy biết quý trọng."
Thang Lục Viên lột vỏ quả quýt, một nửa đưa cho Thang Thất Viên, nói: "Việc nhỏ thì vui, việc lớn thì khổ(*), không có chuyện gì thì đừng mãi cứ cãi nhau đòi ly hôn."
(*)Việc nhỏ thì vui, việc lớn thì khổ :Nếu chỉ là đùa giỡn một chút hay sao đó, thì có thể thêm một chút vui vẻ cuộc sống, nếu căng thẳng quá mức, cuối cùng chỉ làm tổn thương chính mình.
Thang Thất Viên tiếp nhận miếng quýt, ngoan ngoãn gật đầu: "Đúng..."
Thang Nhất Viên nhịn nửa ngày, rốt cục không chịu nổi hét lên: "Là anh ta muốn ly hôn với tôi!"
Trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người giống như bị đóng băng, quả quýt trong tay Thang Thất Viên lập tức lăn xuống mặt đất.
Lục Thành muốn ly hôn!
Thang Bá Đặc cùng Nguyên Thu nghe thấy, lập tức chạy ra từ trong phòng bếp, tuy rằng trong nhà có nhiều người làm, đầu bếp cũng một đống, nhưng hai người vẫn thích nhất là tự mình nấu những món ngon cho những đứa con của mình, mỗi lần gia đình tụ họp đều tự xông pha vào bếp.
Thang Bá Đặc đang bưng canh trong tay, nhanh chóng đặt bát canh xuống, kinh ngạc nói: " Lục Thành rốt cuộc không muốn con nữa?"
Thang Nhất Viên lập tức quay đầu nhìn về phía ba cậu, hai mắt tròn xoe, trong lòng có chút oan ức.
Nguyên Thu cầm cái chày cán bột trong tay đập Thang Bá Đặc: "Câm miệng."
Thang Bá Đặc xoa đầu, tự biết mình nói sai, đành im miệng
Nguyên Thu đem quýt nhặt lên ném vào thùng rác, khẽ hỏi: "Làm sao vậy?"
Miệng Thang Nhất Viên méo lại, một bộ dáng tràn đầy oan ức, viền mắt cũng đỏ lên, nửa ngày mới mở miệng: "... Anh ấy mất trí nhớ."
Mới vừa bình thường lại thì bây giờ mọi người lại bị sững sờ lần thứ hai, đồng thanh kêu lên: "Mất trí nhớ?"
Nguyên Thu bất đắc dĩ liếc mắt nhìn lão chồng mình cũng với các con đang kinh ngạc, đi tới nắm lấy tay Thang Nhất Viên, thanh âm nhẹ nhàng:" Do bị thương sao? Có nghiêm trọng không? Cứ từ từ nói..."
Thang Nhất Viên nhìn ba ba, càng cảm thấy oan ức, đôi mắt đỏ hoe, nhào vào trong lồng ngực Nguyên Thu như khi còn bé, âm thanh đứt quãng: "Gần đây Lục thị nghiên cứu phát minh cơ giáp mới...Vào lúc Lục Thành đến phòng nghiên cứu để nghiệm thu, phòng nghiên cứu đột nhiên phát nổ. Tuy rằng các biện pháp an toàn đã được chuẩn bị đầy đủ cho phòng thí nghiệm, nhưng mà Lục Thành vẫn bị ngã xuống và ngất xỉu, toàn thân anh ấy không có thương tổn gì, nhưng mà...Sau khi anh ấy tỉnh lại đều quên mất tất cả sự việc trong bốn năm này...Bác sĩ bảo là có thể vào thời điểm nổ tung bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá độ, dao động quá mạnh tới não, bác sĩ không biết đến khi nào Lục Thành có thể nhớ lại."
Thang Nhị Viên trừng mắt: "Quên mất chuyện trong bốn năm này? Không phải là quên đúng khoảng thời gian bên nhau của hai người hay sao?
Thang Tam Viên sờ cằm: "Anh ấy sẽ không nghĩ rằng anh ấy còn yêu tên Beta kia đi?"
Mặt Thang Nhất Viên tối sầm lại, đây chính là điểm khiến cậu tức giận!
Năm đó, cậu và Lục Thành quen nhau tại cao trung tinh tế, hai người một người có thông số sức mạnh cao nhất, một người có thông số học thuật cao nhất, đều là các nhân vật được nói trong các đề tài tán chuyện ở đại học, nhưng bởi vì không chung lớp nên không có cơ hội biết tới nhau.
Bon họ sở dĩ quen biết bởi vì Lục Thành thích một Beta trong lớp Thang Nhất Viên, vì vậy luôn thích quanh quẩn quanh lớp Thang Nhất Viên, anh xuất thân từ một gia đình giàu có, tính cách cởi mở, mọi người trong lớp Thang Nhất Viên đều thích, rất hoan nghênh anh, nhưng cố tình tên Beta kia lại không thích anh ấy, lại rất thân với Thang Nhất Viên, cho nên Lục Thành đương nhiên nghi ngờ Beta và Thang Nhất Viên có gian tình gì đó.
Thang Nhất Viên có nỗi khổ khó nói, thực ra Beta đó là một Omega, phun thuốc ức chế cải trang thành Beta. Thang Nhất Viên có lần bắt gặp lúc thuốc ức chế của cậu ta mất đi hiệu lực, tin tức tố bị tràn ra, vì để tránh gây nên sự rối loạn trong trường học, Thang Nhất Viên đành giúp cậu ta, từ đó trở đi Beta kia rất ỷ lại cậu, hai người chỉ là bạn bè, không hề có cái gì mờ ám mà.
Thang Nhất Viên vẫn luôn yêu Lục Thành, cậu từ ngày đầu tiên nhập học nhìn thấy Lục Thành đã thích Lục Thành rồi, chỉ là Lục Thành không thích cậu, thậm chí không thèm liếc cậu dù chỉ một cái, thế nên Thang Nhất Viên tức không nhịn nổi, cậu dùng Beta kia làm lá chắn từ chối Lục Thành, kỳ thật chỉ để Lục Thành có thể để ý cậu nhiều hơn.
Nguyện vọng của cậu thật sự trở thành sự thật. Lục Thành nhìn cậu nhiều hơn, nhưng đôi mắt đó luôn chứa đựng lửa giận. Lục Thành nghiêm túc đối xử với cậu như đối thủ một mất một còn vậy.
Lục Thành theo đuổi Beta nửa năm, cuối cùng Beta kia cũng đồng ý trở thành bạn trai của Lục Thành.
Lục Thành lúc đó rất đắc ý, đều ở trước mặt Thang Nhất Viên diễu võ dương oai, Thang Nhất Viên trước mặt anh thì dửng dưng như không, vừa quay đầu thì yên lặng mà khóc đỏ cả mắt.
Thang Nhất Viên chịu khổ sở một tháng, đột nhiên có tin tức nói Lục Thành bị lừa!
Hóa ra Beta là một đứa trẻ mồ côi. Cậu ta đã yêu một Beta khác trong trại trẻ mồ côi. Người cậu ta yêu là một họa sĩ, luôn muốn đến hành tinh khác để nghiên cứu, đọc sách nhưng không có tiền. Gia đình Lục Thành nổi tiếng giàu có, Lục Thành lại không ngừng theo đuổi cậu ta, cậu ta nhìn dáng vẻ người mình yêu khó khăn vì tiền mà đau xót không ngừng, vì vậy sau khi từ chối một lần liền chọn lừa dối Lục Thành.