Thang Ngũ Viên lo lắng cho Thang Bá Đặc, sau khi về phòng thì lập tức gọi điện thoại về nhà.
Điện thoại vang vài tiếng, là Nguyên Thu nhận, Thang Ngũ Viên vội vàng nhỏ giọng hỏi: "Ba ba, ba lớn thế nào rồi?"
Nguyên Thu thấp giọng nói: "Con biết rồi sao, ông ấy không cho ba nói cho con biết, hiện đang nằm nghỉ ngơi rồi, không có việc gì đâu, con đừng lo lắng."
"Vậy là tốt rồi, ba ba, nếu như ba lớn có chỗ nào không thoải mái, nhất định ba phải nói cho con, con lái xe đưa ba đi bệnh viện, đừng để ông ấy động lung tung..." Thang Ngũ Viên còn chưa kịp nói gì thêm, đã nghe thấy tiếng hô đầy nóng nảy của Thang Bá Đặc ở bên kia: "Điện thoại của ai vậy? Là Tiểu Ngũ sao?"
Nguyên Thu lên tiếng, nhỏ giọng nói với Thang Ngũ Viên: "Tiểu Ngũ, giờ cho ba lớn con nghe điện thoại của con, con đừng nói con biết, nếu không cái mặt già của ông ấy sẽ đỏ hết lên đấy."
"Vâng, ba ba." Thang Ngũ Viên vội vàng thấp giọng lên tiếng.
Đầu kia điện thoại truyền đến một tiếng sột soạt, người trả lời điện thoại biến thành Thang Bá Đặc, "Tiểu Ngũ à..."
"Ba lớn..." Thang Ngũ Viên muốn hỏi chút về cơ thể của ông, có điều đã kịp thời nhịn lại, chỉ hỏi: "Ba lớn, ba vẫn khỏe chứ?"
Thang Bá Đặc cười ha hả nói: "Đương nhiên là khỏe, Tiểu Ngũ à con yên tâm đi, ba lớn của con càng già càng dẻo dai, vũ lực không hề thua kém năm xưa chút nào, ba với Tống Kiêu Bạch tiếp mấy chục chiêu, còn không thở gấp cái nào, vừa rồi ba trải qua màn so chiêu với Tống Kiêu Bạch rất vui vẻ, cho nên quên đánh tiếng với con, trực tiếp trở về nhà, Tiểu Ngũ, chờ ba lớn có thời gian lại đến thăm con."
Thang Ngũ Viên nhớ tới dáng vẻ hăng hái của ba lớn khi lần đầu tiên dẫn cậu tới quân đội, cái mũi không khỏi có chút chua xót, cổ họng nhất thời nghẹn đắng chỉ nhẹ nhàng "vâng" một tiếng.
Thang Bá Đặc không phát hiện cảm xúc cậu sa sút tiếp tục cười nói: "Ba đã dạy dỗ Tống Kiêu Bạch rồi, sau khi mấy đứa kết hôn thì nó sẽ không dám bắt nạt con, nếu như nó bắt nạt con, con liền nói cho ba lớn, dù ba lớn có phải chống gậy cũng đi đánh nó giúp con."
Thang Ngũ Viên hít một hơi, trầm giọng nói: "Con với cậu ấy sẽ không kết hôn."
Giọng nói của Thang Bá Đặc dừng lại, phản ứng đầu tiên của ông là nghĩ Tống Kiêu Bạch không muốn chịu trách nhiệm, ông lập tức tức giận, nổi trận lôi đình nói: "Thằng nhóc con kia có phải đổi ý rồi không, muốn thất hứa? Để ba đến chỉnh đốn lại nó, a ui..."
Thang Ngũ Viên nghe thấy tiếng kêu đau của Thang Bá Đặc truyền tới từ đầu bên kia, vội hỏi: "Ba lớn, làm sao vậy?"
Micrô im lặng trong giây lát, Thang Bá Đặc đau mang theo giọng điệu run rẩy lần nữa vang lên: "Ba, ba đi dạy dỗ cái thằng nhóc thúi kia."
Giọng nói lạnh lùng của Nguyên Thu loáng thoáng truyền qua micro: "Anh đã thế này rồi còn định dạy dỗ ai? Cứ thành thật ở lại đây cho em, còn dám lộn xộn thì tối nay em sẽ không nấu canh cho anh uống."
Thang Bá Đặc vội vàng nhỏ giọng cầu xin tha thứ, cho đến khi vẻ mặt của Nguyên Thu dịu đi mới ho khan một tiếng, lúng túng nói với Thang Ngũ Viên qua điện thoại: "Tiểu Ngũ, ba không sao, ba, ba vừa không cẩn thận cắn vào lưỡi..."
Thang Ngũ Viên đành phải giả bộ vừa rồi không nghe thấy gì, nhỏ giọng nói: "...Vậy ba hãy cẩn thận một chút..."
Cậu mấp máy môi, nhỏ giọng giải thích cho Thang Bá Đặc: "Ba lớn, chuyện này không liên quan gì tới Tống Kiêu Bạch, con với Tống Kiêu Bạch chỉ là không còn cách nào khác nên mới buộc phải đánh dấu, cũng không xuất phát từ việc ngươi tình ta nguyện, cho nên con sẽ không kết hôn với cậu ấy."
Thang Bá Đặc nhíu mày, giọng nói trở nghiêm túc, "Tiểu Ngũ, hẳn con đã rõ ràng, hiện tại với tình huống của con, kết hôn với Tống Kiêu Bạch mới là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa trước đó ba đã hỏi Tống Kiêu Bạch rồi, nó nói nó bằng lòng kết hôn với con."
"Cậu ta...bằng lòng?" Thang Ngũ Viên hơi kinh ngạc, ngập ngừng hỏi.
"Ừ, vừa nãy bác sĩ..." Thang Bá Đặc dừng một chút, vội vàng hốt hoảng đổi giọng, "Tại sân vận động, ba đã hỏi qua nó, nó nói nó sẽ kết hôn với con, chỉ cần con bằng lòng."
"Cậu ta làm vậy là vì muốn chịu trách nhiệm, nhưng con không thể làm như vậy." Thang Ngũ Viên khẽ nhíu mày, nhưng sau khi nghĩ lại, lại thả lỏng, sở dĩ Tống Kiêu Bạch nói như vậy có lẽ là để tạm thời xoa dịu ba lớn của cậu.
Thang Bá Đặc nghe cậu nói vậy, trong giọng nói không khỏi có chút khẩn trương, có chút bực bội nói: "Tiểu Ngũ! Hiện tại con đã bị đánh dấu, nếu như mấy đứa không kết hôn, rất có thể con sẽ mất mạng!"
"Anh đừng kích động." Nguyên Thu đoạt lại điện thoại, dịu dàng nói với Thang Ngũ Viên: "Tiểu Ngũ, từ nhỏ con đã tự lập, không cần chúng ta phải quản nhiều, có thể tự mình xử lý tốt chuyện của mình, năm đó con giấu chúng ta tham gia vào quân đội, sau khi chúng ta biết cũng đều ủng hộ con, những năm gần đây cũng chưa từng phản đối con làm chuyện gì, nhưng lần này, Tiểu Ngũ, ba hi vọng con có thể gả cho Tống Kiêu Bạch."
"Ba ba..." Thang Ngũ Viên hơi kinh ngạc, trước giờ Nguyên Thu vẫn luôn nghĩ rất thoáng, xưa giờ cũng không can thiệp vào chuyện của cậu, đây là lần đầu tiên ông dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy để bảo cậu phải làm một chuyện.
"Tình huống hiện tại, nếu như con không kết hôn với Tống Kiêu Bạch, nhất định sẽ phải rời khỏi quân đội, hơn nữa sẽ bị giam giữ hai năm, như vậy cố gắng những năm này của con đều uổng phí, mà trong hai năm này chúng ta cũng không được nhìn thấy con, trong quá trình người của quân đội tiến hành thôi miên con sẽ thương tổn đến cơ thể của con, về sau thể lực con sẽ yếu đi, tổn thương rất lớn tới cơ thể con."
Thang Ngũ Viên cúi đầu nghe, những chuyện này, vào thời điểm cậu tham gia vào quân đội, cậu đã chuẩn bị kỹ càng, thế nhưng tại thời điểm này cậu mới ý thức được, đây là một chuyện tàn nhẫn như thế nào đối với ba cậu.
Giọng Nguyên Thu dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Nếu như con muốn đi xóa sạch đánh dấu, nên biết rằng tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật là cực kỳ thấp, mà còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu như con xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ba cùng ba lớn con, còn có các anh trai em trai của con nữa, phải làm sao bây giờ?"
Nguyên Thu nói chuyện, âm cuối lại không kìm được mà nghẹn ngào, từ trước đến nay ông đều dịu dàng trầm tĩnh, cũng rất ít khóc, lại càng ít khi khóc trước mặt con mình.
Đôi mắt Thang Ngũ Viên đột nhiên đỏ lên, trong lòng đau xót, "Ba..."
Giọng Nguyên Thu có chút nghẹn ngào, ông ngừng một chút, lại nói tiếp: "Tống Kiêu Bạch đã bằng lòng, Tiểu Ngũ, con cũng đi thương lượng với cậu ấy một chút, chúng ta không ép buộc cậu ấy, nếu như khiến cậu ấy cảm thấy khó xử thì thôi, nhưng nếu như cậu ấy bằng lòng, con đồng ý với ba ba, con cũng sẽ cân nhắc thật kỹ có được hay không?"
Thang Ngũ Viên cắn răng im lặng, một lúc sau mới trầm giọng nói: "Vâng..."
Cậu có thể từ chối nguyên soái Simon, cũng có thể từ chối ba lớn, thế nhưng mà cậu không thể từ chối ba ba, đặc biệt là khi ba ba dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói với cậu những chuyện này, cậu cùng với mấy anh trai em trai đều do ba ba mạo hiểm tính mạng của mình để sinh ra, cậu không thể không trân quý sinh mạng của mình.
Sau khi cúp điện thoại, cậu ngồi một mình trong phòng im lặng suy nghĩ một lúc, hiện tại cậu không có người mình thích, tương lai gần chắc chắn cũng không có, cho dù cậu không muốn thừa nhận, hiện tại cậu với Tống Kiêu Bạch cũng đã có quan hệ thân mật.
Nguyên soái Simon nói đúng một điểm, ngoại trừ Tống Kiêu Bạch không ai có thể khiến cậu bằng lòng hạ mình, Tống Kiêu Bạch là đối thủ của cậu, nhưng cũng là đối thủ mà cậu kính nể, cho nên khi cậu bị Tống Kiêu Bạch đánh dấu, trong lòng mới không thấy chán ghét.
Nếu như cậu và Tống Kiêu Bạch có thể kết hôn, như vậy sau khi kết hôn, cậu có thể tiếp tục ở lại quân đội, cũng không để ba và nhóm anh em cảm thấy buồn lòng, với cậu mà nói đúng là lựa chọn tốt nhất.
Cậu nghĩ hồi lâu, rốt cục hạ quyết tâm đứng dậy, gõ cửa phòng Tống Kiêu Bạch, giống như ba ba nói, có lẽ trước tiên cậu có thể hỏi ý kiến của Tống Kiêu Bạch, nếu như Tống Kiêu Bạch không bằng lòng, cậu tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng, nhưng nếu như Tống Kiêu Bạch bằng lòng, cậu có thể hợp tác với Tống Kiêu Bạch, đổi lấy cơ hội tiếp tục ở lại quân đội.
Tống Kiêu Bạch đang nghe điện thoại, vừa mở cửa nhìn thấy là cậu thì hơi