Ninh Mông nhìn thấy cảnh tượng kh ủng bố qua gương chiếu hậu của nhà xe, đạp chân ga, tăng tốc rời xa nơi thị phi này.
May mà cô thông minh, đổi hết điểm tích lũy mà hệ thống nhà xe cho công năng phòng hộ, mới có thể tránh thoát một kiếp.
【Chúc mừng ký chủ lấy được một con dao găm, 20l dầu diesel.
】【Mời ký chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ của người mới.
】“Đã biết, hiển thị định vị của người cần giúp đỡ.
” Ninh Mông nói.
Cô vừa dứt lời, một bản đồ xuất hiện trên kính chắn gió trước mặt cô, trùng khớp với con đường trước mắt, còn cách người cần giúp đỡ 800 mét, Ninh Mông giảm tốc độ xe.
Trước mạt thế, khu vực này hẳn là khu phố cổ của thành phố Nam, một vùng lớn nhà ở hoang phế, xưa cũ, căn cứ theo hướng dẫn, Ninh Mông dừng xe trước một đám nhà tầng màu xanh xám.
Cô tháo dây an toàn, đang chuẩn bị mở cửa xe.
【Cảnh báo! Nếu ký chủ xuống xe sẽ có nguy hiểm trí mạng!】“Tôi không xuống xe thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ được? Cậu nói xem.
” Khóe môi Ninh Mông nhếch lên độ cong giễu cợt.
【Ký chủ có thể mang theo vũ khí phòng thân, gặp được zombie cần phải đánh một phát trí mạng vào phần đầu.
】Vũ khí phòng thân?Tầm mắt Ninh Mông nhìn về phía con dao găm trên bàn điều khiển, đây là vũ khí duy nhất có thể phòng thân ở trên xe.
Cũng do tên xấu xa đoản mệnh vừa rồi để lại.
Ninh Mông cầm lấy dao găm, hệ thống đưa ra một hàng chữ:【Dao găm bình thường, độ bền: Bình thường, độ mới cũ: 5 phần mới, độ sắc bén: Bình thường.
Thích hợp cho người mới sử dụng, nếu muốn dùng nó giết zombie, cần dùng hết toàn lực công kích vào phần cổ và mắt, với giá trị vũ lực của ký chủ, xác suất may mắn còn sống là 4.
5%.
】Ninh Mông: “…”Cảm ơn cậu, hệ thống, gặp phải zombie gần như tương đương với chịu chết, Ninh Mông tỏ vẻ mình hiểu rồi.
Nhưng cô vẫn dứt khoát quyết định xuống xe, bởi vì cô không có lựa chọn nào khác.
Trên xe chỉ còn lại một gói mì gói cuối cùng, mà cô đã hai ngày không ăn