Nhạc Cận Ninh hơi quan tâm: “Em gần đây rất lạ, không bị trướng bụng đầy hơi thì là thèm ngủ.
Hôm nay chắc chắn phải dẫn em đi đến bệnh viện kiểm tra.
Có a b ở đây, trong ngày hôm nay nhất định sẽ có kết quả.
”
“Không cần!” Niệm Ninh từ chối ngay, nói: “Sức khỏe em rất tốt, không cần phải đi bệnh viện.
”
Không được!
Không được!
Cô không thể đi bệnh viện được!
Niệm Ninh nói xong liền kéo chăn trùm kín người, nói gì cũng không chịu rời giường chứ đừng nói là đi bệnh viện!
Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh kháng cự như vậy, ánh mắt anh tối sâm lại: “Cho em hai sự lựa chọn, một là đi bệnh viện với , hai là mời bác sĩ đến nhà kiểm tra cho em.
”
Lại còn định mời bác sĩ đến nhà?
Đến lúc đó, cô là bệnh nhân, bị bác sĩ phát hiện là mang thai thật, cô lúc đấy còn có thể làm gì?
Nghĩ đến đây, Niệm Ninh tự cảnh tỉnh mình, cuối cùng chỉ có thể gật đầu: “Được thôi.
”
Chuyện này tránh cũng không thoát!
Thôi được rồi, cứ đi đến đâu hay đến đó, cô tin rằng thuyền đến đầu cầu, kiểu gì cũng có cách qua, thì kiểu gì cũng sẽ có cách giải quyết.
Niệm Ninh không vui lòng lên xe với Nhạc Cận Ninh cho lắm, trong lòng cô từ chối cực mạnh.
Trông thấy bệnh viện ngày càng gần, cô nhíu mày, chưa từ bỏ ý định: “Buổi sáng em ăn sáng rồi, kết quả kiểm tra chắc sẽ không chính xác, chúng ta về thôi, hôm khác lại đến.
”
“Một lát là bụng sẽ trống lại thôi.
”
Nhạc Cận Ninh nâng mắt, liếc qua là thấy ý đồ muốn kéo dài thời gian của Niệm Ninh: ‘Em còn gì muốn nói