Trước khi cô nói xong, Nhạc Cận Ninh cúi xuống ôm cô vác lên vai và bước đi.Niệm Ninh bị bất ngờ, cô đánh mạnh vào lưng Nhạc Cận Ninh.
Nhạc Cận Ninh nhẹ nhàng ôm cô, cảm thấy trọng lượng rất nhẹ, cau mày không hài lòng, lạnh lùng hỏi: “Rất nhẹ, gần đây cô ăn uống thế nào?”
Trước khi đi, Nhạc Cận Ninh nhớ rất rõ ràng Niệm Ninh nặng hơn bây giờ.
Niệm Ninh mím môi nói: “Tôi khó ở, không thèm ăn.”
Cô phải bận rộn học tập rồi làm việc bán thời gian để kiếm tiền sinh hoạt.
Cô phải lo lắng về những thứ ở bên Niệm gia, nên bất tri bất giác cô cũng sụt cân.
Nhạc Cận Ninh không hài lòng: “Khi quay về nhớ ăn uống nhiều hơn.
Gầy quá.
Thậm chí một số nơi nhỏ hơn trước rất nhiều.”
Một số nơi nhỏ hơn trước?
Lúc đầu Niệm Ninh không hiểu ý nghĩa những lời của Nhạc Cận Ninh.
Cho đến khi Niệm Ninh đưa tay lên sờ một số nơi trên cơ thể thì …
Anh ta, ý anh ta là …
Khuôn mặt của Niệm Ninh đột nhiên đỏ lên, cắn chặt miệng, giận dữ nhìn Nhạc Cận Ninh, thật muốn giết chết anh ta bằng ánh mắt.
Tên khốn hôi thối, đồ biến thái…
Nơi mà cô không chú ý, nhưng Nhạc Cận Ninh lại để ý…
Thật là … đồ vô lại! !
Nhạc Cận Ninh phớt lờ anh mắt dữ dội của Niệm Ninh, nói nghiêm túc: “Một lát tôi sẽ nói chú Hoàng hầm một ít sữa đu đủ cho cô.
Thật kém hấp dẫn”
“Im đi”
Niệm Ninh hét lên giận dữ, ngọn lửa rực cháy trong mắt có thể thiêu rụi mọi thứ ngán đường.
Nhìn Niệm Ninhgiống một con mèo con đang xù lông, Nhạc Cận Ninh cảm thấy tâm trạng rất vui, trực tiếp nhét cô ấy vào xe, sau đó anh