Đối diện với đôi mắt đang nhìn mình như vậy, Niệm Ninh khế cau mày, núp sau Nhạc Cận Ninh thì thâm vào tai anh, “Tại sao anh ta lại nhìn tôi như thế?”
“Đừng quan tâm đến anh ta.”
Nhạc Cận Ninh liếc nhìn người đàn ông trong bộ đồ vét sang trọng một cách nhẹ nhàng và nói, “Chúng tôi sắp tham sự một bữa tiệc.” : Người đàn ông trong bộ đồ vét sang trọng nhận ra ánh nhìn chăm chú của Nhạc Cận Ninh, anh ta đột nhiên bừng ti3nh.
Anh ta ngay lập tức làm một cử chỉ với Niệm Ninh: “Thưa quý cô, xin hãy đi theo tôi.”
Niệm Ninh đi theo Eric (tên của ngưởi đan ông trong bộ đồ vét sang trọng) và bước vào phòng.
Khi nhìn thấy tất cả các loại mỹ phẩm rực rỡ, các kiểu quần áo trong phòng đột nhiên cô cảm thấy thật khó lựa chọn.
Trong hơn một giờ, cô như một con rối, cứ mặc cho Eric tha hô hành hạ cô bằng bộ cánh thời trang hạng nhất trong tay người lành nghề.
Cô ngáp dài, sắp ngủ thiếp đi.
Đúng lúc này……
“Tốt rồi.
Thật hoàn hảo!”
Giọng nói của Eric đúng lúc vang lên.
Niệm Ninh tỉnh dậy ngay lập tức, nhưng cô ấy không có thời gian để xem bản thân trông như thế nào trong gương.
Cô đã được Eric đưa cho một chiếc váy : “Đi vào trong, mặc nó vào.”
Nhạc Cận Ninh uể oải ngồi trên ghế sofa và đang đọc một cuốn tạp chí tài chính.
Anh biết rằng Niệm Ninh đã được tạo mẫu rồi, nên anh đặt cuốn tạp chí trên tay xuống và nhìn về phía tạo mẫu.
Sau đó, anh ta thấy cánh cửa của phòng tạo mẫu được mở ra và Eric bước ra trước đầy tự hào.
Anh ta vén bức màng ngăn lên như thể chuẩn bị cho sự xuất hiện của một kiệt tác nhân loại Tuy nhiên, ánh mắt của Nhạc Cận Ninh vấn thơ ơ như không có gì đặc biệt.
Eric phớt lờ cái thái độ khinh bỉ của Nhạc Cận Ninh.
Anh ta nhìn thắng vào Nhạc Cận Ninh, hơi nhướn mày, đứng thẳng lưng và ưởng ngực hô to: “Hãy mở to đôi mắt thấp kém của mình mà nhìn ngắm vẻ đẹp được tạo nên bởi nữ thần Aphrodite (thần sắc đẹp trong Hy Lạp).
Sau đó, Niệm Ninh, mặc một chiếc váy dài màu xanh nước biển và mái tóc dài bồng bênh, xuất hiện trong tâm nhìn của Nhạc Cận