Bên này bọn Lục Diệp vừa kết thúc chiến đấu, đầu bên kia cũng tương tự, đoạt lấy chiến lợi phẩm, kiểm kê thương vong, số bị thương thì chủ động đến chỗ Hoa Từ tiếp nhận trị liệu.
Trận chiến này giết địch rất nhiều, phe mình lại thương vong không lớn.
Lục Diệp truyền tin cho Tứ sư huynh, hỏi dò tình hình bên kia.
Trước đó bởi vì Kỳ Đảo còn chưa hoàn toàn hợp nhất, cho nên giữa các Kỳ Đảo không cách nào lui tới, nhưng giờ đây hợp nhất sau cùng đã bắt đầu, một khi tất cả Kỳ Đảo sát nhập thành một châu lục, như vậy ước thúc trước đấy liền không còn tồn tại.
Lục Diệp truyền tin đi qua, chủ yếu là muốn hỏi xem Tứ sư huynh có cần tụ hợp với bên mình không, hiện thời tình cảnh bên chỗ hắn rất an toàn, thậm chí có dư lực chế áp người Vạn Ma Lĩnh.
Nếu tình cảnh bên phía Tứ sư huynh không tốt cho được, tới tụ hợp với mình không nghi ngờ là một lựa chọn không sai.
Chẳng qua vị trí nơi bọn hắn đang ở nằm tại rìa ngoài, cho nên nếu Tứ sư huynh tới, phương diện tu vi tất sẽ bị thiên cơ áp chế.
Linh Khê trấn thủ chiến không quản là cử hành ở địa hình nào, thiên cơ đều có điều hòa và áp chế như thế, rốt cuộc chênh lệch tu vi giữa trấn thủ sứ các tông môn là rất lớn, cứ lấy Lục Diệp và Tứ sư huynh làm ví dụ, hắn là lục trọng tu hành công pháp cấp Địa, trong khi Tứ sư huynh lại là bát trọng tu hành công pháp cấp Thiên, tu vi không chỉ đơn giản là chênh lệch hai cấp, thật muốn tính ra, đó là cách biệt tận năm cấp.
Bởi vì cửu trọng tu hành công pháp cấp Địa chỉ tương đương với lục trọng tu hành công pháp cấp Thiên mà thôi, cả hai đều là tu sĩ khai mở một trăm tám mươi khiếu.
Tu vi chênh lệch quá lớn, nếu không có thiên cơ điều hòa áp chế, cường giả như Lý Bá Tiên chỉ cần tùy tiện tới một người, tu sĩ Vạn Ma Lĩnh ở ngoại vi đều không thể ngăn cản.
Chờ đợi hồi lâu, phía Tứ sư huynh mới hồi tin, bảo Lục Diệp cứ an tâm hành động theo đại thế, bên phía hắn đang bận chút chuyện, đợi xong rồi sẽ tự động tới tìm hắn.
Trên Kỳ Hải mênh mông, từng đạo lưu quang lao vút đi giữa mặt biển, bên trong đạo lưu quang dẫn đầu rõ ràng là một linh khí hình dạng giống chiếc hồ lô, trên hồ lô, hai người Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền ngồi ngay ngắn, cả hai đều có thương tích trên thân, sắc mặt Phong Nguyệt Thiền tái nhợt nép vào vai Lý Bá Tiên, thỉnh thoảng lại khẽ ho một tiếng, thương thế có vẻ không nhẹ.
Số lượng lưu quang đi theo phía sau hai người không tính nhiều, chỉ hơn mười đạo, tổng cộng ước chừng hơn hai mươi người mà thôi.
Kết thúc truyền tin với Lục Diệp, Lý Bá Tiên thở phào một hơi, hắn một mực lo lắng cho an toàn của Lục Diệp, giờ biết tình hình bên phía Lục Diệp rất ổn định, tự nhiên trầm tĩnh lại.
Chẳng qua tình cảnh bên phía hắn lại không được tốt cho lắm, chính như Lục Diệp suy nghĩ trước đó, Vạn Ma Lĩnh có điều dự mưu mà tới, đương nhiên sẽ không thỏa mãn với việc chỉ giết một ít trấn thủ sứ thất, bát trọng, bọn hắn càng muốn chém giết nhân vật thủ lĩnh Hạo Thiên Minh như Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền, chỉ cần giết đủ nhiều, như vậy tương lai mấy chục năm sau, trong đối kháng giữa hai đại trận doanh, phía Vạn Ma Lĩnh nhất định có thể chiếm thượng phong.
Hai mươi ngày vừa qua, tu sĩ Hạo Thiên Minh ở nội vi tổn thất thảm trọng, ngay cả Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền cũng dồn dập bị thương.
Trước đấy bọn hắn gặp phải một nhóm cường giả Vạn Ma Lĩnh, số lượng địch nhân quá động, bị bức hết cách, đành phải chạy ra Kỳ Đảo.
Nếu là bình thường, hành động như thế không khác gì tìm chết, bởi vì phi hành trên mặt biển tiêu hao linh lực quá lớn, dù là đám người như Lý Bá Tiên cũng không dám đảm bảo trước khi linh lực hao hết kịp bay tới Kỳ Đảo kế tiếp.
Nhưng giờ đây tất cả Kỳ Đảo đã tiến hành bước hợp nhất sau cùng, toàn bộ Kỳ Đảo đều đang cùng trôi dạt về một điểm, cho nên bọn hắn bắt buộc mạo hiểm, nếu may mắn, có thể tìm được điểm dừng chân kế tiếp trước khi linh lực cạn kiệt, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nơi đó không bị tu sĩ Vạn Ma Lĩnh chiếm cứ, bằng không chính là đi chịu chết.
- Sư huynh, ta sợ không qua được.
Tiếng nói hư nhược của Phong Nguyệt Thiền vang lên, thở dốc hổn hển nói:
- Sư huynh, đời này có thể gặp được ngươi thật tốt.
Thần sắc Lý Bá Tiên ngưng trọng, thở dài nói:
- Đừng nói linh tinh.
- Ta có thể cảm giác được! Sư huynh, ta muốn về tông.
- Ta sẽ dẫn ngươi về tông!
Lý Bá Tiên cúi đầu.
- Sau khi về tông! Khụ khụ! Chúng ta thành thân đi!
Đùng!
Lý Bá Tiên trở tay búng lên trán trơn bóng của Phong Nguyệt Thiền một cái.
Phong Nguyệt Thiền ủy khuất ôm trán:
- Ta sắp chết đến nơi rồi, ngươi còn đánh ta?
Lý Bá Tiên bực mình liếc mắt nhìn nàng:
- Ngươi tưởng ta không biết, trước khi đến đây mẹ ngươi cho ngươi một kiện bảo y?
Sắc mặt Phong Nguyệt Thiền đỏ lên:
- Ta mặc ở bên trong, sao sư huynh ngươi biết được?
- Ồ, bên kia có Kỳ Đảo, được cứu rồi!
Ánh mắt Lý Bá Tiên đột nhiên sáng rực lên, nhìn về một hướng, tùy theo hắn hành động, linh khí hồ lô chở theo hắn và Phong Nguyệt Thiền bay đến Kỳ Đảo kia, hơn mười đạo lưu quang theo sát sau lưng.
Tiếng rền vang liên tiếp vọng lại, toàn bộ Kỳ Đảo ngừng trôi dạt, bước hợp nhất sau cùng hoàn thành.
Nhìn xuống từ trên cao, Kỳ Hải đã không còn vô số đảo nhỏ bố ở khắp nơi, chỉ còn lại một châu lục khổng lồ, ở các nơi trong châu lục, tu sĩ Vạn Ma Lĩnh hội tụ lại lập tức hành động, bọn hắn án theo phương thức sớm được ước định trước, bắt đầu tiêu diệt toàn bộ khu vực ngoại vi châu lực, từng đội ngũ với nhân số khác nhau hoặc thuận chiều kim đồng hồ, hoặc ngược chiều kim đồng hồ bắt đầu truy quét bóng dáng tu sĩ Hạo Thiên Minh.
Chẳng những ngoại vi như thế, tu sĩ Vạn Ma Lĩnh ở nội vi và khu vực trung tâm cũng tương tự, chỉ thoáng chốc, toàn bộ châu lục phảng phất hóa thành một chiếc cối xay khổng lồ, tu sĩ Vạn Ma Lĩnh chính là lực lượng thúc giục cối xay vận chuyển, một khi tu sĩ Hạo Thiên Minh bị bọn hắn tìm ra được tung tích, lực xoáy từ cối xay kia liền sẽ nghiền nát hết thảy kẻ địch.
Trước khi châu lục hoàn thành bước sát nhập sau cùng, trên Kỳ Đảo nơi bọn Lục Diệp đang ở, ba trăm tu sĩ Hạo Thiên Minh cũng bắt đầu chế định bước kế hoạch tiếp theo.
Giờ đây trước mặt đám người Lục Diệp là hai lựa chọn, một là ở nguyên tại chỗ chờ đợi, nơi này dù sao cũng là địa bàn được bọn Lục Diệp kinh doanh hơn hai mươi ngày, không nói những cái khác, ở đây có đủ loại thủ đoạn do Hoa Từ bố trí, hơn nữa Lục Diệp cũng cấu kiến hơn mười đạo Tụ Linh linh văn cỡ lớn, rất thuận tiện cho giết địch và khôi