Linh Châu cầm lấy số tiền rồi rời khỏi khách sạn.
Ra khỏi khách sạn cô bắt taxi đến trường đại học vì hôm nay cô có tiết học quan trọng.
Bước ra khỏi taxi Linh Châu đã thấy Minh Nguyệt bạn thân của cô đứng đợi ở cổng trường.
"Sao bây giờ cậu mới tới.
Sắp muộn rồi chúng ta vào lớp thôi"
"Mình có một chút việc bận cần phải giải quyết nên mới đến muộn"
"Không phải là chuyện hôm qua đấy chứ.
Hôm qua cậu có sao không"
"Mình không sao,cậu đừng lo cho mình.Chúng ta nhanh vào lớp thôi sắp muộn rồi"
Trong giờ học Linh Châu không hề chú ý đến bài giảng điều này đã khiến cho Minh Nguyệt cảm thấy nghi ngờ hôm qua Linh Châu đã trải qua một chuyện nào đó vì từ trước tới giờ Linh Châu luôn chú ý đến bài giảng ở trên lớp.
Minh Nguyệt còn để ý thấy rằng trên cổ Linh Châu có vệt đỏ đã làm Minh Nguyệt cảm thấy càng chắc chắn Linh Châu đã gặp truyện gì đó nên cô tò mò muốn hỏi dò Linh Châu.
"Linh Châu à, trên cổ cậu có vệt đỏ này." Khi Minh Nguyệt hỏi về vấn đề này Linh Châu đã rất bối rối chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện.Minh Nguyệt hiểu với tính cách của Linh Châu sẽ không chịu nói ra nên Minh Nguyệt cũng không muốn ép bạn mình phải nói ra mà cô sẽ tự tìm hiểu xem bạn mình đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi buổi học kết thúc Linh Châu và Minh Nguyệt cùng nhau xuống căng tin của trường.
Ở trường vẫn đang còn bàn tán sôi nổi vì lời tỏ tình của Linh Châu hôm qua đã bị từ chối.
Linh Châu nghe được những lời bàn tán của các bạn trong trường cũng khiến cô cảm thấy chạnh lòng.
Minh Nguyệt biết Linh Châu buồn nên đã an ủi bạn của mình.
"Tên Trịnh Đình Quân thật không biết nhìn người mà lại từ chối người bạn xinh đẹp của tôi.Mình sẽ tìm cho cậu một người tốt hơn cậu ta nhiều lần."
"Cảm ơn cậu chỉ có cậu tốt với mình"
Cả hai người đến căng tin thì gặp Trịnh Đình Quân.
Minh Nguyệt thấy vậy liền kéo tay Linh Châu.
"Thật là oan gia ngõ hẹp mà.Chúng ta đi ra ngoài ăn."
Linh châu gạt tay Minh Nguyêt ra khỏi tay mình.
"Cậu ra ngoài kia đợi mình một lát, mình sẽ ra ngay."
"Có chuyện gì thì gọi mình nhá"
Sau khi Minh Nguyệt rời đi Minh Châu đến chỗ của Đình Quân.
"Mình có chuyện muốn nói với cậu.Cậu có thể nói chuyện riêng với mình được không, chỉ một lần này nữa thôi mình sữ không làm phiền cậu nữa.
Linh Châu và Đình Quân cùng đi đến ghế đá mà cả hai thường xuyên ngồi cùng nhau.
"Mình xin lỗi vì đã khiến cậu phải khó xử,sau ngày hôm nay mình sẽ không theo đuổi cậu nữa, nếu có thể mình mong chúng ta có thể làm bạn như lúc trước." Linh Châu nói những câu đó không phải là vì cô không còn thích Đình Quân mà cô cảm thấy mình không còn xứng đáng với anh nữa.
Linh Châu đã cố gắng không để nước mắt trào ra.Nói xong cô quay người rời đi lúc này hai hàng nước mắt mới rơi xuống.
Sau khi Linh Châu đi Đình Quân khóe mắt đỏ hoe nắm chặt bàn tay.
"Mình không thể ở bên cạnh cậu được, rời xa mình mới là cách tốt nhất để cậu được an toàn"
Linh Châu quay trở lại để tìm Minh Nguyệt.
Thấy bộ dạng hiện tại của Linh Châu trông ủ rũ