“Đại khái là cũng nắm được gần hết rồi.
Tiến đang tính để lát nữa họp bàn xong xuôi rồi báo tin cho mọi người biết đây, cơ mà sếp Khoa đã hỏi thì Tiến trình bày qua một chút nhé."
Gật gật đầu, Tiến ngồi thẳng người lên rồi lấy một tập giấy tờ mang theo bên người đẩy về phía Dương Khoa, giọng điệu bắt đầu trở nên nghiêm túc: "Rút kinh nghiệm từ những phi vụ chào hỏi thất bại trong thời gian vừa rồi, lần này Tiến đã tiến hành thăm dò kỹ lưỡng tình hình trước khi liên lạc trực tiếp với các bên.
Tại thị trường Bắc Mỹ kết quả thu về tương đối tốt đẹp, phần lớn các đơn vị lẫn cá nhân đều biểu đạt ý tứ rằng chỉ cần lợi ích đủ hấp dẫn thì mọi chuyện đều dễ nói.
Thậm chí có vài ba đơn vị mới nghe Tiến tiết lộ tên công ty một cái đã ngay lập tức đánh tiếng sẵn lòng bắt tay hợp tác bất cứ lúc nào.
Chắc hẳn những đơn vị này đã sớm nghe danh Ninja Entertainment của sếp Khoa."
"Tuyệt lắm! Đúng là tin tức tốt!"
Vừa tỏ vẻ hào hứng đáp lại Dương Khoa vừa vươn tay trái tiếp lấy giấy tờ ngắm nghía qua nội dung.
Theo như những gì Tiến vừa thu thập và tổng kết lại thì tại khu vực Bắc Mỹ, hầu như toàn bộ các đối tượng hợp tác tiềm năng mà Ninja Entertainment đã chọn ra từ đầu đều sẵn sàng trải thảm đỏ hoan nghênh hắn ghé thăm.
Một tin tức thực sự tốt, đồng thời cũng là thứ mà hắn rất cần vào lúc này, nhằm vực dậy tinh thần sau nhiều ngày bế tắc không tìm được lối đi tại châu Âu.
Chỉ là khoảnh khắc mừng vui ấy không kéo dài quá lâu, vỏn vẹn vài giây qua đi nhân vật chính của chúng ta đột nhiên giơ tay phải vân vê cằm, sau đó băn khoăn đưa ra nghi vấn: "Cơ mà nghe có vẻ hơi quá dễ dàng so với những gì chúng ta phải trải qua ở phía bên này anh Tiến nhỉ? Không nhẽ mấy đơn vị truyền thông này chưa có đối tượng ủng hộ tại giải Video Game Awards nên mới "nhận kèo" nhanh thế? Với cả, anh Tiến có chắc là bọn họ sẽ không lật lọng, không tìm cách đùa bỡn chúng ta như dân ở đây không? Cái đó quan trọng nhất đấy."
"Ồ, này thì chẳng ai chắc chắn trăm phần trăm được đâu sếp Khoa.
Nhưng theo Tiến khả năng xảy ra rủi ro như ở bên này có thể xem như bằng không, vì dân Mỹ họ khác với dân bên này nhiều lắm.
Bên này có thể chê tiền chứ bên đó còn lâu mới chê, toàn kẻ xem tiền như mạng thôi nên chỉ cần chúng ta y theo kế hoạch đưa ra mức giá không thể chối từ là mọi sự sẽ đâu vào đó hết."
"Còn về chuyện đối tượng ủng hộ tại Video Game Awards, Tiến nghĩ tầm này chắc ai cũng có đối tượng ủng hộ của mình hết rồi.
Có điều như Tiến vừa nói dân Mỹ họ không chê tiền đâu, chỉ cần bản thân vẫn kham được là họ sẽ tiếp tục nhận thêm nghiệp vụ tuyên truyền móc nối không ngừng nghỉ.
Kiểu ai đến cũng không cự tuyệt ấy, sếp Khoa cứ hình dung thế cho dễ hiểu."
Thấy Dương Khoa gật gù tỏ vẻ đã nắm được, không đợi đối phương lên tiếng Tiến nhanh chóng trình bày nốt: "Còn lại khu vực Hàn Quốc - cái đích sau cùng của chuyến hành trình chúng ta đang đi thì, Tiến rất tiếc phải thông báo cho sếp Khoa biết là tình hình không được sáng sủa cho lắm.
Qua thăm dò sơ bộ Tiến nhận thấy có rất ít đơn vị truyền thông chịu đánh nhịp với Ninja Entertainment, còn cá nhân thì tuyệt nhiên không có lấy một ai đứng ra.”
— QUẢNG CÁO —
“Vì sao lại thế? Là người ở bên đó cũng giống như người ở bên châu Âu này hay gì?”
“Không phải do yếu tố con người, mà là do yếu tố khách quan sếp Khoa ạ.
Trò “Age of Empires” của Ninja hiện tại vẫn chưa chính thức phát hành trên toàn khu vực châu Á, thành thử cộng đồng người chơi ở khu vực này, bao gồm cả Hàn Quốc chưa có mấy ai biết đến sự tồn tại của nó.
Riêng Hàn Quốc thì người chơi nơi đây còn vướng thêm rào cản ngôn ngữ, rào cản máy chủ vân vân… nên dù có biết ai nấy cũng tỏ vẻ không quá mặn mà.
Điều này dẫn đến các đơn vị làm truyền thông cũng ôm thái độ tương tự, cứ việc xuyên suốt quá trình thăm dò Tiến liên tục bắn tiếng rằng Ninja Entertainment vô cùng hào phóng trong khoản lót tay.”
"...!Ra là vậy, nếu thế thì không trách được."
Có chút thất vọng Dương Khoa thả giấy tờ trong tay xuống, miệng thở dài sau đó nói ra một câu không đầu không cuối.
Về phần trung gian Tiến, anh ngừng lại một chút cho người sếp Entertainment tiêu hóa xong thông tin không vui rồi mới chia sẻ cái nhìn của bản thân: “Cá nhân Tiến thấy chuyện này khá là đáng tiếc, vì thực lòng mà nói trò “Age of Empires” của sếp Khoa hội tụ đầy đủ yếu tố để trở thành món ăn tinh thần khoái khẩu trong mắt dân Hàn.
Thể loại chiến thuật thời gian thực thao tác dễ chơi nhưng khó giỏi này, nội dung nhiều tầng nhiều lớp nảy, rồi còn có cả sự góp mặt của dân tộc bọn họ trong trò chơi nữa.
Giải quyết được mấy cái rào cản ngôn ngữ máy chủ thì có khi chẳng cần chúng ta ra tay bên đó tự giác bảo nhau thổi phồng trò chơi lên luôn cũng chưa biết chừng.”
"Ngôn ngữ với máy chủ à? Rồi thêm cả ưa thích chiến thuật thời gian thực….
Có vẻ giống với dân Hàn những năm đầu thế kỷ 21 tại thế giới cũ phết đấy chứ, không thấy khác mấy.”
Trong lòng âm thầm đánh giá, ngoài mặt Dương Khoa trở tay gõ gõ bàn cho ra dáng nghĩ ngợi mông lung rồi quả quyết chốt lại: “Thôi được, tình huống khu vực Hàn Quốc tạm thời chưa nghĩ ra giải pháp tháo gỡ thì cứ để đó đi.
Trước mắt chúng ta tập trung xử lý công tác quan hệ xã giao bên Bắc Mỹ cho thật là hoàn mỹ vào, đừng để tình trạng be bét như bên châu Âu này tiếp tục xảy ra thêm lần nữa.
Việc nào cho xong việc đấy rồi quay lại với Hàn Quốc cũng chưa muộn.
Nhé anh Tiến.”
“...!Ừm, cũng chỉ đành như thế.”
— QUẢNG CÁO —
Vốn định nói thêm điều gì đó nữa, song Tiến lại đổi ý khi thấy Dương Khoa có vẻ muốn né tránh chủ đề nhạy cảm.
Anh ậm ừ gật đầu tán đồng, sau đó từ tốn quay trở về phía các thành viên đang tham gia tranh luận.
Lúc này “cuộc chiến” vẫn đang diễn ra hết sức căng thẳng, phe nào cũng có cái lý của riêng mình và còn lâu mới phân ra được thắng bại chung cuộc nếu cứ để mặc mọi người tiếp tục cãi nhau.
Chứng kiến cảnh phe cánh Thiếu Hoàng khệ nệ ôm một chồng hồ sơ phủ bụi đặt trước mặt camera người trung gian phía Navigame nhướn mày lên tiếng, giọng điệu ngạc nhiên xen lẫn băn khoăn: “Úi giời ơi, làm gì mà mang cả đống tài liệu ra để phản biện thế kia? Này thì tranh luận bao giờ mới xong?”
“Ồ, này hình như là...!báo cáo tài chính thưở “khai thiên lập địa”?...!Khá lắm, một nước cờ hiểm đến từ vị trí “én vàng”!” Cũng có chung nét ngạc nhiên với Tiến, song thay vì băn khoăn thì Dương Khoa lại cho thấy rõ cái sự khoái chí đi kèm.
Hắn từ tốn