Hồn phách ngược dòng quá khứ, không thể tìm tới nơi quỹ tích ban đầu.
Lúc này sẽ bị dòng sông thời gian nhấn chìm, tất nhiên là hồn tiêu phách tán.
Nếu như đem so với kẻ xuyên không như Hàn Tông, rõ ràng kém phần may mắn.
Hàn Tông cho tới giờ vẫn còn ngoài vòng "pháp luật", chưa bị Thiên Ý nhòm ngó.
Ấy là hồn phách hắn không phải người thế giới này, vì vậy tránh khỏi một kiếp.
Suy cho cùng mà nói, Thiên Ý này chỉ là pháp bảo, chưa phải ý chí thiên địa chân chính, tất nhiên là giống Siêu Nghịch Lưu, cũng có khuyết điểm.
Mặc cho Siêu Nghịch Lưu có khuyết điểm như vậy, nhưng trong mắt Thánh cảnh mà nói, vẫn không hề giảm đi ham muốn sở hữu.
Nó từng độ qua Cửu Kiếp Thiên Vấn, đối với Thánh cảnh vẫn là cực bảo.
Có thể nghiên cứu thăm dò, đây cũng là một biện pháp tốt để độ kiếp thiên vấn, sớm ngày phi thăng.
Nhưng cũng có một loại đầu tư lợi ích khác, không thể không kể đến.
Ấy là tuy Thánh cảnh không thể dùng được, nhưng mà vẫn còn có cách để "lách luật thiên địa".
Có một câu chuyện xưa vẫn lưu truyền lại, khiến cho bao kẻ nghe thấy, đều phải nghiêng mình thán phục tài trí của bậc Thánh giả.
Năm đó Tỏa Thánh Thiên Tôn vô ý có được Siêu Nghịch Lưu, tất nhiên ông ta không thể dùng nó.
Không chỉ có thế, trước đó ông ta vì muốn độ kiếp thiên vấn thứ chín, mà đã lao tâm khổ tứ đi tìm tài liệu.
Nhưng cho tới khi thiên vấn sắp sửa hàng lâm, vì thời gian cấp bách, ông ta vẫn chưa thể lấy được thứ mình cần.
Thế là ông ta làm ra một sự tình, mà sau này nó trở thành một bản trường ca, lưu danh thiên cổ.
Chuyện kể lại rằng, ông ta để cho một tên đồ tôn nhà mình sử dụng Siêu Nghịch Lưu, quay về quá khứ.
Với lịch duyệt của mình, trước khi để gã quay về, ông ta đã nhồi nhét rất nhiều cơ duyên vào trong đầu gã.
Tên đồ tôn của ông ta sau khi trùng sinh, với những cơ duyên này, dù không đủ tinh ranh thì vẫn một đường thẳng tiến đi lên.
Gã cũng đã tìm tới ông ta kể hết sự tình, chỉ nhờ có như vậy.
Tỏa Thánh Thiên Tôn biết trước tương lai, tránh được rất nhiều rắc rồi.
Từ đó ông ta đã lấy được đủ tài liệu trước khi thiên vấn đổ xuống, thành công vượt qua Cửu Kiếp Thiên Vấn.
Tất nhiên ông ta của quá khứ không biết sự tình này, nhưng ông ta biết chuyện này là thật, bởi gã biết một số chuyện chỉ có mình ông ta mới biết.
Ông ta có một môn tâm pháp bí truyền, trước khi để gã quay về, ông ta đã truyền cho gã một nửa.
Mà luyện một nửa, thời gian lâu dài tất sẽ tổn hại mà chết.
— QUẢNG CÁO —
Chọn một tên không mấy thông minh, đây cũng là phòng bị, tránh cho gã lật lọng, trở về quá khứ không tìm tới ông ta như dự tính.
Cũng là như vậy, một đoạn sử ca vì ông ta mà cất lên, mang tới gió tanh mưa máu cho bao người.
Thiên ý, thuận thiên mà đi.
Nghịch Lưu, ngược dòng mà tới.
Cá suôi dòng nước là cá biết thời cuộc, thuận theo ý trời.
Cá ngược dòng nước là cá nghịch thiên, cải lại mệnh trời.
"Cá ngược long môn tất hóa rồng
Từ đây vẫy vùng khắp trời đông
Cá xuôi dòng nước thuận theo ý
Một đời lận đận kiếp long đong."
Con đường nào cũng có cái giá của nó, không cố gắng, bản thân sẽ không có thành công.
Có đôi khi dù cố gắng cũng không thể thành công, phải ôm hận bỏ mình.
Thế giới này không hề có công bằng, chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ rằng, ta đã cố gắng thì ông trời phải cho ta thành công.
Thành công là một con đường trải dài bởi thất bại, chỉ cố gắng thôi thì chưa đủ đâu.
Sử ca từ đây khép lại, Tỏa Thánh Thiên Tôn cũng là người cuối cùng cho tới hiện tại, thành công vượt qua Thiên Vấn, độ kiếp phi thăng.
Tuy nhiên sau khi ông ta phi thăng, mọi chuyện dần vỡ lở, Thiên Cung bất ngờ vây công nơi ở.
Tên đồ tôn của ông ta khi đó đã qua Hoàng cảnh, không thể chiêu cũ dùng lại.
Cũng vì thế bỏ mình, Siêu Nghịch Lưu từ đó không còn tăm hơi.
Trải qua thăng trầm nhiều năm, Siêu Nghịch Lưu cuối cùng lại một lần nữa xuất thế, rơi vào tay Mệnh Tại Y.
Nàng ta nhìn nó, trong nội tâm có xen lẫn buồn vui.
Có đại cơ duyên cũng sẽ có đại tai họa đi kèm, sử dụng không khéo, kết cục chỉ có hồn phi phách diệt mà thôi.
Một ngày nữa lại tiếp tục trôi qua, Mệnh Tại Y đang ngồi nhổ cỏ sau vườn, trong lòng nghĩ ngợi.
— QUẢNG CÁO —
Nàng ta vừa mới cướp được một ít linh thạch, người khôn không giấu của trong nhà, kết cục vẫn là bị con thú kia mò tới hấp thu sạch sẽ.
Nhưng mà may thay, lại có thể từ trong nguy hiểm mà luyện hóa được nó.
Nếu không có Siêu Nghịch Lưu xuất hiện, chỉ sợ cái giá phải trả, đủ để khiến nàng ta hối hận rồi.
Lúc này nàng ta lại quay về hoàn cảnh tay trắng tay, trong người không còn một viên.
Hơn nữa lại có thêm một miệng ăn, xem chừng sẽ vất vả lắm đây.
Đêm tháng ba chưa nằm đã sáng, ngày tháng mười chưa cười đã tối.
Rất nhanh sắc trời đã về đêm, trăng treo đỉnh đầu, đêm nay lại là một đêm trăng sáng.
Một bóng người lướt qua trong màn đêm tĩnh lặng, chẳng mấy chốc đã tới một góc khác tại biệt phủ Mệnh gia.
Trong Mệnh gia cũng có phân chia cấp bậc, ở chính giữa tất nhiên