Hàn Tông gật đầu, hắn mỉm cười đáp:
"Kế của ta là….
Không mua gian hàng kia nữa!"
Rầm….
Hắn vừa nói ra, Bạch Tạng còn chưa tỏ thái độ, một gã nam tử phía sau đã nộ quát:
"Nguyên Văn, đây là kế của ngươi sao, đến trẻ lên ba cũng còn…!"
Gã nói chưa hết câu đã thấy hơi sai sai.
Bỗng gã liến thấy ba vị sư huynh đang trầm mặc, thái độ này sao lạ quá.
Lúc này gã lại nghe Nguyên Văn cất lời:
"Không mua gian hàng nữa thì chúng ta cũng có ba điểm lợi!"
Nghe Hàn Tông nói vậy, Vô Tử Tà tỏ ý đáp:
"Nguyên sư đệ, ta nghĩ là chúng ta được ba điểm hại mới đúng!"
Gã giơ ba ngón tay tiếp lời:
"Một là, nếu chúng ta không mua gian hàng kia nữa, ta sẽ mất trắng ba mươi nghìn linh thạch đặt cọc.
Thêm vào đó, kế sách lừa Lan Như Tiên cũng không thực hiện được.
Cuối cùng, vẫn là làm lợi cho sư đệ đây…!"
Nghe gã nói ba điểm hại, mọi người trầm mặc gật đầu.
Cái kế Hàn Tông đưa ra, khác nào bảo bọn họ chịu thua, không ăn được gà còn mất nắm gạo.
Ngược lại có người trầm mặc hồi lâu, hai mắt gã lóe linh quang...!
Khác với Vô Từ Tà, về mảng kinh thương Bạch Tạng có kinh nghiệm phong phú hơn.
Gã liền nhận ra ngay ý đồ trong lời nói của hắn, liền hỏi:
"Ba điểm lợi mà ngươi nói phải chăng….?"
Hàn Tông trầm ngâm hồi lâu, hắn gật đầu đáp:
"Thứ nhất chúng ta không mua, đồng nghĩa nàng ta cũng không bán được gian hàng.
Như vậy càng đến gần hội đấu giá, nàng ta càng sốt ruột.
Như vậy, nửa sau kế hoạch của Luân sư huynh vẫn sử dụng tốt hơn nữa kìa!"
Thấy mọi người rơi vào trầm mặc, Hàn Tông nói tiếp:
"Thứ hai, nàng ta chủ động không bán gian hàng kia, đã coi như trực tiếp vi phạm minh ước với ta.
Bản thân sư đệ ta lúc ấy, sẽ không chịu rắc rối từ lợi thệ độc này!"
Hàn Tông tiếp tục nói điểm lợi thứ ba:
"Cuối cùng, bởi vì hai bên tự phá vỡ minh ước của nhau, cho nên khoản linh thạch đặt cọc kia sẽ quay về chỗ Luân sư huynh!"
Điểm thứ ba này Hàn Tông không nói Lan Như Tiên đơn phương vi phạm minh ước, bởi vì như vậy nàng ta sẽ phải đền bù gấp đôi.
Cho nên hắn chủ động nói cả hai cùng vi phạm là không có khó hiểu ở đây, vốn dĩ bọn họ đang tính làm như vậy.
Tuy nhiên Bạch Tạng nhìn ra được điểm đó, gã liền hỏi:
"Vì sao không để Lan Như Tiên vi phạm minh ước, mà phải cần tới đôi bên cùng phá bỏ?"
Hàn Tông đã trù tính đến, hắn bình tĩnh trả lời:
"Bạch sư huynh, Lan sư tỷ sẽ không nhận thiệt về mình nhiều như thế đâu.
Phải biết nàng ta chủ động cùng phá vỡ minh ước với các vị, việc không bán được gian hàng đi ngay đã là tổn thất lớn rồi!"
Bạch Tạng im lặng nhưng trong lòng cũng đồng tình!
Lan Như Tiên là loại người ăn một cân sắt chỉ nhả bảy lạng đinh, bản chất nàng ta sẽ không chịu thiệt nhiều như thế thật.
"Sư đệ có cách khiến nàng ta chịu thỏa hiệp, cả hai cùng phá vỡ minh ước?"
Ở một bên Vô Từ Tà hỏi đến!
Hàn Tông thở dài gật đầu:
"Sư đệ đương nhiên có cách, nhưng điều đó cũng có nghĩa là ta sẽ không nhận được lợi ích từ lời thệ độc kia nữa!"
Ba người bên phe Song Tượng cùng trâm tư ngẫm nghĩ.
Quả thật với kế sách này, mỗi bên sẽ chịu thiệt một chút, không ai là có toàn vẹn lợi ích.
Luân Đằng Vân thấy đây là một cách không có lợi lắm, nhưng lại tốt trong hoàn cảnh này.
Song, gã vẫn đề phòng, không quên hỏi:
"Trước sư đệ thử nói xem, ngươi có cách gì khiến nàng ta cùng nhau phá vỡ minh ước mua bán nào?"
Hàn Tông ngẫm nghĩ rất lâu, đến khi thấy ánh mắt tất cả đổ dồn về phía mình, mới liền dè dặt nói ra:
"Thực ra, tuy mua bán gian hàng là chuyện riêng của mỗi hội nhóm.
Nhưng những thủ tục liên quan như thuế, trách nhiệm, an sinh….
Tất cả đều phải tuân theo quy củ, được môn phái chấp thuận!"
"Ý ngươi là…"
Bạch Tạng dần hiểu ra cốt lõi vấn đề, gã liền nói ngay:
"Nếu chúng ta có thể lợi dụng quy củ đó làm khó nàng ta, vậy thì chuyện này sẽ dễ dàng?"
Hàn Tông gật đầu:
"Xưa nay giao dịch thường thực hiện dễ dàng qua tay nhanh chóng là bởi đôi bên thuận mua vừa bán, cho nên quy củ lúc này chỉ là thủ tục để thêm minh bạch.
Nhưng nếu một bên lợi dụng điều đó để trì hoãn thời gian, vậy thì bên còn lại ắt sẽ phải chịu ảnh hưởng tương tự!"
Ý của Hàn Tông mấy người rốt cục đã hiểu.
Với những vấn đề mua bán nhỏ lẻ, đôi bên đều thoải mái mà làm, sẽ không bị đánh thuế gì cả.
Luật lệ môn phái không cấm mua bán gian hàng tại khu trợ, nhưng liên quan tới tài sản thuộc quản lý, cần có bên trên phê chuẩn.
Một khi làm thủ tục mua bán cần chuyển đổi sang tên những loại này, hai bên thậm chí phải nộp một khoản nhỏ chi phí phát sinh nữa kìa.
Điểm mấu chốt mà Hàn Tông nói là chỉ cần động tay chân, khiến cho việc mua bán này diễn ra chậm hơn dự kiến, như vậy bên kia dù có muốn nhanh chóng hoàn tất cũng không thể được.
Hiểu