"Đạo sư huynh, đạ tạ. Suýt chút nữa đệ đã nỡ dở thời cơ."
Hóa ra là thế, kẻ mới tới đây đều là tự thân tìm hiểu, ngoài trừ nhiệm vụ ra tông môn sẽ không chỉ dẫn bất cứ điều gì. Ngươi có thể dựa vào quan hệ hoặc khả năng của bản thân tùy ý, đây cũng được xem là bài học đầu tiên bọn hắn khi bước vào nội môn hạch tâm.
Nói trắng ra, một khi đã bước vào đời, ngươi phải chấp nhận thực tế. Sinh ra hòa mình vào trò chơi cuộc sống, ngươi là phải chấp nhận luật lệ của trò chơi. Nếu như ngồi đấy mà đòi có người giúp, tất nhiên sẽ có, với điều kiện ngươi phải xinh.
Tru Thiên Môn có tám Phong lớn, đệ tử có thể tự chọn một hoặc nhiều nghiệp mà tới đó học tập mỗi tháng. Mỗi chân núi đều xây một khu giảng khai đài để nhận đệ tử báo danh tới học.
Tuy thế nhưng cũng không phải thích là được, nhận hay không còn do người ta nữa.
Đến đây thì hắn hiểu rồi, xem ra cái gã họ Đông là muốn kiếm thêm một chút, chỉ là hắn không nhìn ra. Nhưng vẫn thật may là còn có gã họ Đạo đây, bằng không thì chưa biết thế nào mà lần.
"Chúng ta chỉ là đồng môn, giúp nhau cũng là chuyện bình thường."
"Đạo sư huynh, xem ra nơi này đúng là khó sống hơn ngoại môn."
"Đúng thế, cảnh giới càng cao cần tài nguyên càng nhiều. Hơn nữa tu vi cũng chênh lệch không ít đâu, Luyện Khí có thể vượt cấp chiến đấu nhưng lên tới Ngưng Khí là rất khó đấy."
"Sư huynh chỉ giáo thêm."
Hàn Tông rót cho gã một một ly.
"Trước hết cứ nói đến nghiệp đã, theo đệ nghiệp nào dễ học nhất?."
"Đệ nhận thấy không cần nhiều tài nguyên thì Pháp đạo, Bói đạo và Kiếm đạo là tương đối dễ dàng."
Hắn dè dặt đưa ra ý kiến.
"Đúng là thế, nhưng thực tế thì có phải vậy không?."
Gã cười bí hiểm.
Thấy như vậy Hàn Tông lại rót thêm cho gã một ly nữa.
"Liệu đệ nói sai gì sao?."
"Không không, đúng là không tính tài nguyên thì ba nghiệp đó là dễ tiếp cận để học nhất."
"Nhưng mà đệ quên mất một điều rồi."
Hàn Tông không nói, cái tay của hắn lại nâng lên rót rượu.
"Ta lại hỏi đệ tiếp, trong tông môn tầng lớp đệ tử nào là nhiều nhất?."
"Sư huynh cứ đùa, tất nhiên là…"
Tới đây thì hắn lại hiểu rồi.
Phải, tầng lớp tu giả bình thường là nhiều nhất, tầng lớp có quan hệ thế lực là ít nhất.
Và vì thế hắn cũng hiểu ra ý gã họ Đạo đang nói gì, bởi vì tầng lớp tu giả bình thường nhiều nhất nên việc bản thân có tài nguyên là gần như không có. Nói thẳng ra là không có tài nguyên nên phần lớn sẽ theo học những nghiệp ít tốn kém nhất.
Một lớp có ba mươi học sinh thì không sao, nhưng có ba trăm kẻ thì sao? Chính là không chứa nổi. Vì thế nhất định phải có sự chọn lọc.
Giống như nhìn ra Hàn Tông đã hiểu ý mình, gã bắt đầu nói tiếp.
"Bởi thế nghiệp dễ học nhất lại là nghiệp khó tiếp cận nhất, người ta có quyền không dạy, ngươi cũng chẳng làm được gì."
Hàn Tông nhíu mày, hắn hiểu đạo lý đệ tử chọn sư thì sư cũng có quyền chọn đệ tử, đây là quyền bình đẳng không ai ép được. Kiếp địa cầu của hắn cũng thế, mỗi trường đại học đều có tiêu chuẩn xét tuyển riêng, không đủ không đạt chính là không nhận.
Ép được bọn họ thay đổi quy định cũng chỉ có trưởng môn, nhưng mà như thế thì còn gì gọi là tuyển chọn nhân tài. Tài nguyên ngày càng khan hiếm, chỉ có người giỏi mới có quyền được hưởng.
"Không biết là sư huynh theo học nghiệp gì, liệu có thể mách nước chỉ đường cho sư đệ một hai hay không?."
Đến đây thì hắn đã móc ra một cái túi nhỏ "rót vào ly" của gã.
"Ha ha ha… Nguyên sư đệ quả nhiên vừa gặp mà như đã quen, là tri kỷ của ta. Nói chuyện với đệ thật là sướng cái mồm, nào uống với ta thêm một ly."
Gã cười tít mắt nâng ly "đút vào túi" sau đó cầm bình rượu rót cho Hàn Tông.
Hắn giật giật khóe mắt nhưng không biết làm gì hơn, ai mà chịu giúp không công chứ?.
"Không giấu đệ, ta kiêm hai nghiệp chính là luyện Phù và luyện Khí. Ngoài ra còn kiêm thêm luyện Đan, sư đệ nếu có thứ cần luyện sư huynh rất là sẵn lòng giúp."
"Hiện tại thì đệ chưa có nhưng rất nhanh thôi, sư huynh yên tâm. Ừm.. vậy còn…"
Tài liệu thì hắn có đấy nhưng mà còn chưa biết trình tên này thế nào? Nhỡ mà giao trứng cho ác thì thật là….
"Vậy không biết sư đệ muốn theo nghiệp gì?."
Hàn Tông thâm trầm, hắn tất nhiên là muốn tất cả nhưng sống ở đời nào có dễ thế, nghĩ đi nghĩ lại.
"Đệ muốn học Kiếm, Pháp, Đan, ngoài ra còn luyện Khí và thuần Thú nữa."
Hàn Tông chính là ôm không hết thì ôm một nửa, tính đi toán lại đây đều là những thứ tốt cho cảnh giới hiện nay của hắn.
Đạo Tặc nghe vậy có chút nhíu mày, gã không khỏi trầm ngâm…
"Ừm.. luyện Khí và thuần Thú thì không vấn đề gì. Nhưng mà ba cái môn kia hơi khó, như ta vừa nói đệ cũng biết đấy, cần phải có khảo hạch mới được."
Gã còn nói thêm cho hắn biết một vài hình thức kiểm tra, nói chung là rất khó vượt qua.
"Sư huynh thật không có cách gì sao? Nếu như có đường tắt…."
Hắn cầm bình rót một ly cho gã, sau đó ngón tay gõ gõ trên bàn theo nhịp.
"Có thì có, nhưng mà giá cả bao trượt cũng tương đối đấy…"
Gã sát lại gần Hàn Tông nói nhỏ.
"Đệ có dành dụm được một chút, nếu như không quá cao vẫn có thể tiếp nhận được."
Hắn cười tà, trong lòng lại méo miệng thầm than.
Quả nhiên là nhà không chỉ