Tôn Kỳ bị cấm túc 5 năm, với hắn không phải là vấn đề.
Hắn trước đó vốn đã có dự định tại nhất đảo trùng thiên tu luyện mấy năm.
Còn về phần làm nhiệm vụ, có rất nhiều nhiệm vụ không cần ra ngoài.
Tôn Kỳ đến Nhiệm Vụ Điện, kiếm mấy cái nhiệm vụ trồng trọt.
Thứ nhất là trồng Kim Liên, một hạt giống tốn 10 điểm để mua, mười năm trưởng thành ra hoa, ba năm hạt đủ tuổi, củ sen mười năm một đốt.
Các bộ phần đều có thể dùng để đổi điểm nhiệm vụ, một bông hoa được 10 điểm, một hạt được 8 điểm, củ sen một đốt được 12 điểm, nếu vượt quá 10 đốt số điểm sẽ được cộng thêm.
Thứ hai là trồng Hà Thủ Ô, một hạt giống 20 điểm, ít nhất phải đạt 100 năm mới có thể thu hoạch, tùy theo kích cỡ và số tuổi mà mỗi củ có thể từ 50 điểm đến 200 điểm.
Thứ ba là trồng Hắc Thạch, một loại cây lấy gỗ lâu năm, lõi đen như hắc thạch, vô cùng cứng chắc, mối mọt không cắn được, dùng để luyện khí hoặc dùng cho kiến trúc lớn, một nhánh cây giống 15 điểm, trồng một ngàn năm mới có thể thu hoạch.
Tôn Kỳ gieo Kim Liên vào hồ, trồng Hắc Thạch bên cạnh chủ yếu là lấy bóng mát hắn cũng không mong có thể lấy được gỗ, lại gieo Hà Thủ Ô gần bờ rào.
Sau khi gieo xong hắn giao công việc chăm sóc cho hạ nhân, hắn không có thời gian.
Tiếp đó hắn dùng 1000 điểm để đổi lấy 24 giờ vào Thần Nguyên.
Thần Nguyên hình dạng giống như một cái hang động, chứa đựng thần khí nồng đậm, một ngày trong Thần Nguyên có thể bằng 10 năm bên ngoài.
Tôn Kỳ bây giờ đã đúc thành 177 viên tinh thần khoảng cách 610 viên tinh thần còn cách khá xa, càng tu luyện càng thấy khó khăn, mỗi viên tinh thần đều có lực đẩy, bài xích lẫn nhau nên viên sau khó thắp sáng hơn viên trước.
Bình bình thản thản tạo hết 610 viên tinh thần cũng cần vạn năm, hắn không có nhiều thời gian như vậy.
Bởi vậy hắn đã dùng thủ đoạn để cướp đoạt điểm hòng tiến vào Thần Nguyên.
Thần Nguyên càng tiến vào sâu thần khí càng nồng đậm.
Tầng thứ nhất thần khí hóa sương.
Tầng thứ hai thần khí hóa dịch.
Thần thứ ba thần khí hóa thạch, gọi là thần thạch.
Tùy thực lực mà tiến vào tầng thích hợp, nếu quá tham lam có thể bị sốc thần khí.
Vừa tiến vào Thần Nguyên, thần khí nồng đậm đã đập vào mặt, thần khí như sương trắng.
Tôn Kỳ không dám chậm trễ, ngay lập tức chọn một chỗ ngồi, khoanh chân bắt đầu hấp thụ.
Oanh! oanh! oanh! trong thần hải Tôn Kỳ liên tục nổ ra các vụ nổ lớn, hắn không chỉ muốn thắp sáng một viên tinh thần, hắn muốn cùng lúc thắp sáng nhiều viên tinh thần.
Trên lý thuyết không phải là không được, nhưng sẽ cực khó và cực nguy hiểm.
Thứ nhất nó sẽ tạo áp lực vô cùng lớn lên thần hải buộc thần hải phải tự phá rồi lập.
Thứ hai tốn rất nhiều thần khí.
Thứ ba, quan trọng nhất, cần tinh thần ý chí chống chọi lại đau đớn, thắp sáng một viên tinh thần đã đau đớn đến mức nhiều người không chịu nổi, huống chi cùng lúc thắp sáng nhiều viên tinh thần và mở rộng thần hải.
Đau đớn đến cực độ đôi khi có thể giết người.
Một giờ trôi qua, một viên tinh thần được hình thành, sau đó hấp thụ thần khí đến no đủ.
Giờ thứ hai, lại thêm một viên nữa.
Gần như mỗi giờ đều có một viên tinh thần được thắp sáng.
Tôn Kỳ lúc này như một cái động không đáy liên tục cuốn lấy thần khí.
Thần khí tuy nhiều nhưng cũng nhất thời không kịp bổ sung.
Có mấy tên Thần tộc cũng đang trong Thần Nguyên tầng thứ nhất, chợt cảm thấy thần khí giảm mạnh, không còn như sương trắng.
Bọn chúng nhíu mày, rốt cuộc là có chuyện gì.
Trước nay chưa từng nghe tới có chuyện này.
Bọn chúng đứng dậy tiến vào sâu hơn bên trong.
Tôn Kỳ cũng ngay lập tức nhận ra thần khí xung quanh đã mỏng manh không đủ đáp ứng nhu cầu.
Hắn quyết định tiến vào sâu hơn.
Trên đường đi, Tôn Kỳ bắt gặp một tên học viên, hắn nhìn Tôn Kỳ hỏi:
“Ngươi cũng vì thần khí giảm mạnh mà tiến vào sâu sao?”
Tôn Kỳ tỏ ra ngạc nhiên:
“Học huynh cũng bị sao? đệ lần đầu đi vào Thần Nguyên, cứ nghĩ là do mình chọn chỗ không đúng.”
Vị học huynh xua tay.
“Thần Nguyên chỗ nào cũng nồng đậm thần khí, không quan trọng vị trí.
Bởi vậy Thần Nguyên đột ngột trong lành khiến ai cũng bất ngờ.
Ta đã gặp mấy tên trên đường đi, cũng bị tương tự như vậy.”
“Đa tạ học huynh chỉ bảo.” Tôn Kỳ chắp tay hữu lễ.
“Chuyện nhỏ mà thôi!” vị học huynh này mỉm cười đáp.
Bọn họ tiếp tục trò chuyện, đi được một quãng, vị học huynh này nói:
“Ngươi mới cảnh giới Tinh Khiếu, đến đây là phù hợp.
Ta đã Liên Tinh, có thể tiếp tục đi về phía trước.”
“Đệ nghĩ đệ vẫn có thể tiến về phía trước.” Tôn Kỳ đáp.
“Tùy ngươi.” vị học huynh này không quá quan tâm, nhắc ngươi một lần là được rồi, lần đầu tiên vào Thần Nguyên, tên nào chẳng tự tin bành trướng cứ đòi tiến vào sâu, đến lúc bị sốc thần khí giống như người say, cơ thể để tự vệ sẽ tiến vào trạng thái phong bế, cũng tức là ngủ sâu, cho đến khi hết thời gian bị truyền tống ra ngoài.
Lúc đó có khóc hết nước mắt thì cũng vô dụng.
1000 điểm để đổi lấy 24 giờ trong Thần Nguyên không phải là con số nhỏ a.
Đi thêm được một chút, vị học huynh này ngồi xuống, Tôn Kỳ vẫn tiếp tục tiến lên, hắn lắc đầu, đúng là tấm chiếu mới chưa trải sự đời, hắn cũng không nhắc nhở nữa, nhắm mắt bắt đầu hấp thụ thần khí.
Một lúc sau, Tôn Kỳ chọn được chỗ thích hợp, bắt đầu ngồi xuống hấp thụ thần khí.
Lấy hắn làm trung tâm, một cái vòng xoáy thôn phệ xung quanh thần khí.
Bên trong thần hải, các viên tinh thần sáng lấp lánh.
Thần hải lại một lần nữa mở rộng gấp đôi, có thêm không gian cho mỗi viên tinh thần khiến tính bài xích cũng giảm đi một chút.
Đang tạo tinh thần, nhịp tim tăng nhanh không ngừng, khắp người hắn nổi gân máu, nhịp thở cũng dồn dập.
Đây là do thần hải mở rộng và tạo tinh thần quá nhanh, khiến cơ thể nhất thời không chịu được, gây sức ép lớn lên cơ thể.
Nếu chậm rãi tu hành sẽ không gặp vấn đề này.
Nếu tiếp tục, hắn có thể bạo thể mà chết.
Nghe nói năm xưa Thập Dương Thần mười ngày mười viên tinh thần, hắn không phải là không thể duy trì tốc độ mỗi ngày một viên mà do sức ép lên cơ thể quá lớn, buộc hắn phải dừng lại củng cố thân thể.
Cả Thần tộc từ xưa đến nay, rắc rối vì thắp sáng tinh thần quá nhanh đại khái cũng chỉ có vài vị, trước kia là Thập Dương Thần, bây giờ là Tôn